MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 568

Trong sự im lặng ngượng ngùng sau biến cố khó tin này, tôi nhận thấy
Oscar đang nhìn Anouk ngây dại như thể cậu ta đang cố cưỡng lại một cái
gì đó thuộc về bản chất của mình. Điều đó nghĩa là gì? Có phải Anouk đã
hứa hẹn những ưu đãi tình dục với cậu ta? Chẳng lẽ cô ấy đã thực hiện một
thỏa thuận lạ lùng, không hay nào đó vì lợi ích của tôi? Sự nghi ngại vặt
vãnh đã thỏa hiệp với thành công đột ngột của tôi. Sự đời luôn như thế - bạn
không bao giờ đạt được một thắng lợi trọn vẹn; luôn luôn có những điều
kiện ràng buộc. Dẫu vậy, tôi vẫn không ngần ngại chấp nhận lời đề nghị của
cậu ta. Theo sau đó là một cơn bồn chồn đột xuất khác, ánh mắt vỡ mộng
tan nát trên khuôn mặt Anouk, tựa như khi chấp nhận lời đề nghị của Oscar,
tôi đã chứng tỏ mình còn tệ hơn những gì mà cô ấy tưởng tượng. Việc đấy
thì tôi không hiểu nổi. Đây là ý tưởng của cô ấy mà, phải không?

Dù sao thì, tôi phải chấp nhận nó. Tôi còn lựa chọn nào khác?

Tôi bị nghèo thời gian.

II.

Chúng tôi xông thẳng vào trận. Đầu tiên là một đợt quảng bá, chúng tôi
phải kích thích lòng tham của công chúng. Oscar rất thông minh; cậu ta
không ầu ơ ví dầu. Ngay ngày hôm sau, khi chúng tôi còn chưa kịp thảo
luận nghiêm túc xem kế hoạch lố lăng này sẽ tiến hành ra sao, thì cậu ta đã
cho đăng ảnh tôi lên trang nhất tờ nhật báo lá cải với tiêu đề “Người Này
Muốn Làm Bạn Giàu.” Hơi thô, không nhã nhặn cho lắm, nhưng hiệu quả.
Và chuyện với tôi là thế. Chính thức kết thúc cuộc đời của kẻ vô hình.

Tờ báo đăng bản phác thảo ngắn gọn nhất về ý tưởng của tôi, không có chi
tiết cụ thể, nhưng dễ nổi điên nhất là, tôi được giới thiệu với công chúng Úc
với tư cách “Anh của Tội phạm Lừng Danh Terry Dean.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.