MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 189

ấy rất bận không thể gặp hai người hôm nay,” cô ta nói bằng giọng không
thể thương lượng. Harry xuất chiêu.

“Nghe này. Đây là một trong những cơ hội mà cô sẽ hối tiếc nếu không
chộp lấy. Giống như cái nhà xuất bản đã từ chối quyển sách nổi tiếng nọ mà
sau đó đã bán được hàng tỉ tỉ cuốn. Tên quyển sách đó là gì, Martin nhỉ?
Anh biết không, quyển mà bị từ chối rồi sau đó bán được cả tỉ cuốn ấy?”

Bố không biết nhưng nghĩ tốt hơn hết là cứ hùa theo. Bố tham gia bằng
cách nêu tên quyển sách bán chạy nhất mọi thời đại.

“Kinh thánh, ấn bản King James

[20]

.”

“Đúng, vì Chúa, chính là nó. Kinh thánh! Cô tiếp tân không để cho tông đồ
của Chúa đi vào, ngay cả khi anh ta cầm một mỏ vàng trong tay.”

“Ôi lạy Chúa tôi,” người tiếp tân nói, thở dài. Cô ta liếc xuống quyển sổ hẹn
của mình. “Ông ta có một cuộc hẹn vào cuối ngày, và nếu nó kết thúc sớm,
hai người có thể gặp ông ta trong năm phút trước khi ông ấy về nhà.”

“Thế đủ rồi, thưa quý cô tốt bụng,” Harry nói, nháy mắt. Bố dìu lão đến một
chiếc ghế trong phòng đợi.

Bọn bố chờ đợi.

Harry run cầm cập và hai tay lão đang giấu sâu trong áo choàng, điều đó
khiến bố hồi hộp, vì biết trong đó còn có thứ gì nữa. Hai hàm răng lão
nghiến chặt như thể có người đã ép lão cười để chụp hình mười hai giờ
trước và đến giờ vẫn chưa chụp.

“Ông có ổn không?” bố hỏi.

Bố có thể thấy thói đa nghi của lão đang bắn đi khắp nơi. Đôi mắt lão đảo
khắp phòng trong khi cổ lão lắc lư cái đầu từ lối vào đến lối đi. Tầm giờ ăn
trưa bố để ý thấy Harry nhét ngón tay vào lỗ tai. Khi bố hỏi lão, lão lầm
bầm gì đấy về tiếng ồn. Bố không nghe thấy gì cả. Một giây ngắn ngủi sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.