MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 188

Tìm một nhà xuất bản là việc không hề dễ dàng, không chỉ vì nội dung liều
lĩnh. Harry là một kẻ đào tẩu. Nếu bọn bố đi đến một nhà xuất bản với tên
của Harry dán khắp bản thảo, bọn bố có thể nhận được không chỉ là một sự
từ chối. Rất có thể một nhà xuất bản sẽ gọi cảnh sát. Một sự từ chối nhân
đôi! Sau nhiều tranh luận, bố tìm cách thuyết phục Harry rằng nên giữ bí
mật danh tính lão đến phút cuối cùng có thể - đến ngay trước thời điểm in
sách, bọn bố sẽ giấu tên tác giả. Nhưng Harry vẫn muốn đi cùng để chọn
nhà xuất bản xứng đáng nhất với quyển sách của lão. Việc đó dường như là
không thể. Lão là kẻ bị truy nã - không phải trong băng đảng của Terry,
nhưng cảnh sát cũng không quên tìm kiếm những tên tội phạm vượt ngục
chỉ vì báo chí không ưu ái chúng. Hơn hết, chân của Harry đã quá yếu đến
nỗi lão khó lòng bước đi được. Không may là, chẳng gì bố nói có thể làm
chùn bước lão trong việc phải đích thân hướng dẫn cách in ấn di sản của
mình. Quá nguy hiểm nếu đặt nó vào đôi tay thiếu kinh nghiệm của bố.

Bọn bố đi ra ngoài vào ngày hôm sau. Với dáng đi khập khiễng và râu ria
lởm chởm, trông lão như một gã đầu đường xó chợ. Bố đề nghị lão cạo râu
và làm ra vẻ chỉnh tề hơn, nhưng lão một mực cho rằng các tác giả lúc nào
cũng trông có vẻ khác thường so với xã hội vì vậy thật ra bộ dạng gớm
ghiếc như thế của lão có lợi cho bọn bố. Lão khoác lên mình một chiếc áo
choàng cũ dù trời nóng như thiêu đốt, rồi giấu một khẩu súng trường đã cưa
báng vào túi trong. Bố chẳng nói gì. “Ta lên đường, nhỉ.” Bố đưa mình ra
làm nạng và lão dựa toàn bộ sức nặng cơ thể vào bố, luôn miệng xin lỗi. Có
cảm giác như bố đang kéo lê một xác chết.

Nhà xuất bản đầu tiên nằm trong một tòa nhà trông giống như nó sẽ tính
tiền con cho việc đặt chân vào, và bên trong, sảnh đợi lắp đầy kính để
chứng tỏ con là một kẻ nhếch nhác. Bọn bố lên tầng hai mươi, đi chung
thang máy với hai bộ đồ vest có người bị nhốt bên trong. Các văn phòng
của nhà xuất bản này chiếm hết tầng lầu. Phần đỉnh đầu của cô tiếp tân hỏi
bọn bố có hẹn không. Khuôn mặt của cô ta mà bọn bố chẳng thấy được gì
nhiều mỉm cười cay nghiệt khi bọn bố lóng ngóng nói không. “Ái chà, ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.