MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 209

Rồi, khi bố cung cấp thông tin cho ông ta, Stanley soạn một tiểu sử cho
mục “về tác giả”. Nó thế này:

Harry West chào đời tại Sydney năm 1922. Trong năm mươi năm sau đó
ông ta đã phạm mọi điều luật ở Nam Bán cầu. Ông ta đã trốn thoát trong lúc
bị giam giữ và hiện là kẻ lẩn trốn pháp luật.

“Và Harry đã viết một danh sách cảm ơn mà ông ta muốn được in ở đầu
sách,” bố nói.

“Được thôi.”

Stanley nhìn lướt qua. Đó chỉ là một trang cảm ơn thông thường xuất hiện
trước tác phẩm của một đời người.

Tôi muốn gửi lời cảm ơn đến bố tôi, người đã cho tôi nếm mùi bạo lực, ông
nội tôi, người đã cho bố tôi nếm mùi bạo lực và sau đó truyền nó cho tôi.
Tôi không có con, vì thế tôi phải truyền nó cho người quen biết và người
qua đường. Tôi cũng muốn cảm ơn hệ thống tư pháp hình sự New South
Wales đã dạy tôi về sự bất công, lực lượng cảnh sát New South Wales vì sự
thoái hóa và tính độc ác không mệt mỏi của họ, bạo lực trong phim ảnh vì
đã gây tê các nạn nhân của tôi, để họ mất lâu hơn mới thốt ra được tiếng
oái, những nạn nhân của tôi vì đã thất bại, những kẻ chiến thắng của tôi vì
đã cho tôi thấy viên đạn trong đùi thì chẳng có lương thiện gì ráo, và cuối
cùng biên tập viên, người bạn và người anh em bị cô lập của tôi, Martin
Dean.

“Anh có chắc anh muốn để tên mình trên đó?” Stanley hỏi bố.

“Tại sao không?” bố hỏi ngớ ngẩn, biết rõ lý do tại sao không. Bố đang về
mặt thực tế thừa nhận một tội: bao che một kẻ đào tẩu và biên tập công
trình nghệ thuật của y. “Tôi nghĩ vậy,” bố nói.

“Dành một giây nghĩ về nó đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.