MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 261

HAI

Tôi đang thưởng thức buổi tắm vòi hoa sen dài bốn mươi lăm phút. Tôi biết
mình thờ ơ với môi trường đến mức không thể tha thứ, nhưng tôi từng đọc
trên tờ Nhà khoa học mới rằng trong vài tỉ năm nữa, vũ trụ đang mở rộng
này sẽ giãn ra đến mức không chịu nổi và sẽ bắt đầu co lại như một cọng
thun, thời gian sẽ chạy ngược lại, và (do đó) nước cuối cùng sẽ chảy ngược
về vòi hoa sen.

“Jasper! Bố quên khuấy đi mất!” tôi nghe bố hét toáng lên.

“Con đang tắm!”

“Bố biết rồi. Con có biết hôm nay ngày mấy không?”

“Không.”

“Đoán đi.”

“Ngày hai tháng mười hai.”

“Không. Là ngày mười bảy tháng năm! Bố thật không thể tin được con lại
quên béng nó đi! Nhanh lên nào!”

Ngày mười bảy tháng năm, sinh nhật của mẹ tôi. Một cách khó hiểu, bố
luôn mua cho bà một món quà. Một cách khó hiểu, ông thường buộc tôi mở
nó. Tôi không bao giờ biết liệu có nên nói cám ơn. Thường thì đó là một
quyển sách hoặc chocolate, và sau khi tôi mở ra rồi nói câu gì đó đại loại
như “Quà được đấy,” bố sẽ đề nghị chúng tôi đích thân đưa nó cho bà. Điều
đó đồng nghĩa với một chuyến đi đến nghĩa trang. Sáng nay, vì ngày trọng
đại ấy đã bị bố tôi quên lửng, nên ông chạy nháo nhào trong nhà tìm món gì
đó để gói lại. Cuối cùng ông tìm thấy một chai whisky chỉ còn lại hai ngụm
gọi là. Tôi đứng chờ sốt ruột trong khi ông gói nó lại, và một lát sau ông đã
đứng đấy đầy phấn khích trong lúc tôi mở nó ra và nói, “Quà được đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.