MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 299

Bố em thì chưa bao giờ.

Bố em là ai? Tên ông ấy là gì? Ông ấy làm gì? Ông ấy còn sống không?
Ông ấy đến từ nước nào? Em đến từ nước nào? Tiếng mẹ đẻ của em là gì?
Em lớn lên ở đâu? Tại sao em không kể gì cả? Tại sao em không kể với anh
chuyện gì? Có chuyện gì kinh khủng xảy ra với em à? Chuyện gì...

Một thoáng lạnh lùng hiện trên mặt cô ta - cô ta đang lui về rất nhanh. Linh
hồn cô ta trên một chuyến tàu tốc hành, trở về chốn hư không.

Những ngày thực sự kì lạ

Mọi việc với Astrid tệ hơn bao giờ hết. Bức tường đá chia cắt bọn mình. Cô
ta không làm gì cả ngày, chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ h oặc nhìn vào cái bụng
bầu. Hiếm hoi lắm cô ta mới mở miệng nói những quan điểm của cô ta,
cũng u ám & vô ích như mình trước kia, như những quan điểm của mình
trước khi mình phát ốm vì chúng. (Mình từ bé đến lớn chưa từng lạc quan
chỉ có chán nản với bi quan vì thế giờ đây mình nghĩ những suy nghĩ nhẹ
nhàng xinh xắn để thay đổi - đáng buồn là việc này cũng bắt đầu nhàm chán
rồi - tiếp theo là gì đây?)

Mình nói Chúng ta nên đi ra ngoài một chút.

Cô ta nói Để làm gì?

Mình nói Chúng ta có thể ngồi trong một quán cà phê & nhìn mọi người.

Cô ta nói Em không thể nhìn mọi người được nữa. Em đã nhìn thấy quá
nhiều rồi.

Cuộc sống không còn hấp dẫn. Mình không thể đề nghị việc gì để giải thoát
cô ta khỏi chứng rối loạn tâm lý. Viện bảo tàng? Cô ta đến hết cả rồi. Đi dạo
trong công viên? Đã tản bộ dưới mọi màu sắc của lá cây. Phim ảnh? Sách?
Chẳng có cốt truyện mới chỉ có tên nhân vật khác nhau. Tình dục? Cô ta đã
làm trong mọi tư thế với số lần vô kể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.