MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 301

Không ai cả. Em không biết. Nó chỉ là một khuôn mặt.

Anh biết đấy là một khuôn mặt. Anh đã nói nó là một khuôn mặt. Anh đâu
có nói Bàn tay của ai vậy?

Em không phải là một họa sĩ giỏi, cô ta nói.

Anh không rành lắm về hội họa nhưng anh nghĩ nó rất đẹp. Nhưng đấy
không phải là điều anh đang nói đến. Anh muốn biết khuôn mặt đó thuộc về
ai.

Em vẽ nó ra, cô ta nói. Nó thuộc về em.

Có thể thấy rằng ta không nói với cô ta như nói với một người bình thường
được. Ta phải mưu mẹo.

Anh nhìn thấy khuôn mặt đấy rồi, mình nói. Anh biết ông ta.

Ông ta không phải là một người. Ông ta không có trong thế giới này, cô ta
nói & nghi vấn của mình đúc kết thành một kết luận: rằng người phụ nữ này
bị điên.

Luôn là những bức vải nhỏ, luôn là tranh vẽ giống nhau, chỉ có màu sắc
khác nhau nâu & đen & đỏ bầm. Mình có thể nhìn thấy cơn điên loạn của
cô ta trong khuôn mặt đó.

Sau này mình nghiên cứu những khuôn mặt được vẽ với hi vọng rằng trong
tình trạng ảo giác khi vẽ biết đâu những sơ suất tiềm thức của cô ta đã làm
rơi manh mối lên tấm vải. Những bức tranh có thể là những tấm bản đồ biểu
tượng tinh tế dẫn mình đến tâm điểm của tình trạng bệnh hoạn của cô ta.
Mắt mình rê trên chúng, lén lút mổ xẻ chúng dưới ánh đèn bàn yếu ớt.
Nhưng mình không thấy gì trong khuôn mặt ấy ngoài một điều là nỗi sợ của
cô ta đối với nó đã nhanh chóng biến thành nỗi sợ của chính mình. Nó thực
sự là một khuôn mặt kinh dị.

Hôm qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.