MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 303

Cái gì?

Bao lâu nữa!

Bao lâu nữa cái gì? Astrid, em đang nói về chuyện gì vậy?

Cô ta không nhìn mình cô ta đang nhìn lên trần nhà. Mình suy nghĩ trong
vài phút rồi sau đó đi vào căn phòng cạnh bên & khép hờ cửa & nhìn qua
khe hở thử thí nghiệm này và hét to lên lại Bao lâu nữa cái gì? Hãy nói cụ
thể, con của ta. Ta không phải là kẻ đọc được suy nghĩ người khác.

Bao nhiêu năm! Con còn sống bao lâu nữa?

Còn lâu! Mình nói và nhìn ánh sáng phía sau khuôn mặt cô ta đang tan biến
nhanh.

Mình không thể lấy thêm được thông tin gì từ cô ta sau lần đó.

& Tò mò hơn

Chỉ khi cô ta vẽ những khuôn mặt bệnh hoạn tái nhợt ấy điều đó mới xảy
ra. Mình đang ngồi trên bồn cầu thì nghe thấy từ trong phòng khách Chúa
ơi! Con sợ! Con sợ cho đứa bé này!

Mình mở hé cửa một chút để cô ta có thể nghe được mình.

Thật là lố bịch! Có gì mà sợ chứ?

Nói chuyện giả Chúa từ toilet đem lại cho toàn bộ tình huống này một tính
chân thực, độ vang khiến giọng của mình vang vọng như giọng ông ta.

Liệu anh ấy sẽ là người cha tốt chứ? Cô ta hỏi.

Hắn sẽ làm hết sức!

Anh ấy sẽ không ở lại. Con biết mà. Một ngày nào đó anh ấy sẽ đi và con sẽ
cô đơn với đứa bé này đứa bé bệnh hoạn này.

Đứa bé không bị làm sao cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.