MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 305

Thở dài

Tối nay Eddie & mình bàn bạc về tình hình tiền nong đáng thương của
mình & gã đề nghị đưa mình tiền không phải như cho vay mà như quà tặng.
Với lòng tự trọng giả tạo mình từ chối nó trong lúc cắn môi trong. Lang
thang trên đường bất định chọn các quán cà phê & hỏi bằng tiếng Pháp chắp
vá xem mình có làm việc ở đấy được không. Những câu trả lời đưa ra dưới
dạng những cái nhếch mép không lời. Mình sẽ làm gì đây? Thời điểm ấy
đang cận kề. Chín tháng thai nghén không đủ để chuẩn bị gì cả. Mình cầu
nguyện cho đứa bé đừng bị sinh non - những người được nấu chưa chín đều
rắc rối cả.

Yêu là công việc nặng nhọc

Mình đang ở trong nhà bếp & Astrid trong phòng khách vẽ những phần
thừa của linh hồn cô ta & mình nghe cô ta kêu lên Dieu!

[30]

Cái gì?

Dieu! Vouse êtes ici? Pouvez-vous m’entender?

[31]

Nói tiếng Anh đi, con của ta.

Con nhìn thấy một xác chết trẻ con hôm nay, ôi Chúa ơi.

Eo ôi. Ở đâu?

Ngoài bệnh viện. Một đôi vợ chồng đang ẵm nó trong tay đến phòng cấp
cứu, họ đang chạy nhưng con nhìn thấy đứa trẻ đã chết rồi.

Điều đó thật khó khăn, mình nói.

Tại sao Người biết nó, ôi Chúa?

Tại sao lại trách ta? Ta đâu có ở gần đứa bé đó!

Cô ta im lặng trong mười phút rồi nói Người ở đâu, thưa Chúa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.