MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 324

Ông suýt nữa thì gặp Astrid rồi, gã nói.

Tôi tìm ông khắp nơi hôm nay. Ông làm tôi dây vào chuyện gì thế này
không biết!

Lại đau lưng à? Mà thôi, tôi cứ tưởng bọn mình sẽ cùng đi bộ đến chỗ làm
chứ.

Ý ông là sao? Astrid không bảo với ông về lời nhắn à?

Không, cô ấy nói cô ấy sẽ đi xuống sông Seine.

Mình đứng đấy nghĩ ngợi vài giây trước khi hiểu ra. Mình nhìn đồng hồ:
7:40.

Để đứa bé lại cho Eddie & chạy ra khỏi nhà & dọc vỉa hè ẩm ướt phủ một
lớp mồ hôi lạnh giá. Vấp ngã, mình lao người về phía con sông Seine hùng
vĩ. Cô ta đang nghĩ cái gì? Tim đập thình thịch lúc chạy, chân mình chạm
xuống nền vỉa hè ẩm ướt như những nhịp tim nhỏ. Cô ta định làm gì? Mình
chạy & đột nhiên mình không chỉ có một mình: cùng chạy còn có nỗi nhục
nhã của một gã bất chợt nhận ra gã là đồ vô ơn bạc nghĩa vậy là cả ba bọn
mình cùng chạy - mình & nỗi nhục nhã & sự vô ơn bạc nghĩa cùng chạy với
nhau như ba cái bóng của ba người đàn ông đang chạy phía trước. Mình
biết cô ta đang nghĩ gì. Suýt hụt hơi. Chẳng lẽ phổi của mình một nửa thì
đầy còn một nửa thì rỗng? Chẳng biết phải làm gì với những đòi hỏi của
mình. Astrid yêu mình một cách đói khát & mình yêu cô ta lại một cách
nhấm nhẳng miễn cưỡng. Mình cứ nghĩ mình đã quá nhỏ bé rồi song đã sai
khi một lần nữa thu nhỏ lại trong chính mắt mình. Mình biết cô ta sẽ làm gì!

Chợt mình thấy cô ta ở ngay phía trước. Một hình hài nhỏ nhắn trong chiếc
đầm màu đen cô ta đang cúi người xuống & chập chờn ẩn & hiện trong
những vũng ánh sáng đèn đường một dáng hình tơ liễu chìm vào bóng tối
rồi lại hiện ra. Dĩ nhiên cô ta bị điên mình biết điều này mình biết cô ta
muốn tự tử theo cách đặc biệt mà cô ta hằng tìm kiếm. Cô ta chạy đi để làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.