MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 392

Một tuần sau tôi quay lại. Các quyển sách mở toang và những trang sách bị
xé toạc vương vãi khắp phòng. Khi tôi bước vào, bố đang nâng đầu mình
lên như một cánh buồm căng gió. “Hay quá con đến rồi. Con nghĩ thế nào
về việc thể hiện thiên đường tượng trưng của tử cung, một căn nhà khổng lồ
và lấp lánh, còn chúng ta sẽ chôn mình bên trong và có thể lẳng lặng chết
dần chết mòn?”

“Nghe hay đấy,” tôi đáp, dời một chồng sách ra khỏi ghế để ngồi xuống.

“Nói cho bố nghe xem con quan tâm đến cái nào sau đây nhé: lâu đài kiểu
Pháp, nhà dân dã kiểu Anh, villa kiểu Ý, lâu đài kiểu Đức, mộc mạc kiểu
chân quê.”

“Chẳng có cái nào.”

“Nhưng đơn giản về mặt hình học, được không? Về cơ bản là đơn giản, gọn
gàng, sặc sỡ, nổi trội, và lòe loẹt, mà không vô vị chán ngắt.”

“Miễn bố thích là được.”

“Trên hết, bố không muốn cái gì có góc cạnh, vì thế có thể nó nên là hình
tròn.”

“Ý hay đấy.”

“Con nghĩ thế à? Con có thích sống trong một quả cầu không?”

“Vâng, nghe được đấy.”

“Điều chúng ta muốn là hài hòa với môi trường thiên nhiên xung quanh.
Một tổ hợp hữu cơ, đó chính là điều chúng ta tìm kiếm. Và bên trong bố
nghĩ nên có hai phòng ngủ, hai phòng tắm, một phòng khách, một nhà bếp,
và một phòng tối, không phải để rọi ảnh, mà chỉ để chúng ta có thể ngồi
trong bóng tối. Giờ, còn gì nữa? Ta hãy nói về ngưỡng cửa nào.”

“Về cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.