MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 411

ngày hai mươi hai tháng Tư, sau giờ tan trường. Chúng tôi có bằng chứng
không thể chối cãi rằng con trai của ông, trong lúc mặc đồng phục nhà
trường, đã tấn công một người không gây hấn gì với cậu ta. Ngoài ra, chúng
tôi viết thư này để thông báo với ông rằng con trai ông đã tự nguyện bỏ học.

Michael Silver

Hiệu trưởng

“Tại sao họ lại viết là con mặc đồng phục nhà trường? Sao việc đấy lại quan
trọng nhỉ?”

“Thì họ là vậy mà.”

Bố tặc lưỡi.

“Con sẽ không quay lại trường đâu,” tôi nói.

“Tại sao?”

“Con đã nói tạm biệt cả rồi.”

“Mà con tấn công người ta à? Có thật không?”

“Bố phải ở đấy mới hiểu.”

“Có phải lúc đấy con đang tự vệ không?”

“Chuyện phức tạp hơn nhiều. Bố xem, mọi thứ mà con cần biết thì con đều
có thể tự dạy cho mình. Con có thể tự đọc sách. Lũ ngốc ấy cần có người lật
sách cho chúng. Con thì không.”

“Con sẽ làm gì?”

“Con sẽ nghĩ ra thứ gì đó,” tôi đáp. Làm sao tôi có thể nói với ông rằng giờ
đây tôi muốn thứ mà ông đã từng muốn - du lịch trên những chuyến tàu và
phải lòng những cô gái môi cong mắt trầm? Tôi chẳng bận tâm nếu cuối
hành trình tôi không có gì để khoe ngoài cặp đùi đau đớn. Tôi chẳng có lỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.