MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 449

“Thật không? Ý con là sao?”

“Bố vào lớp học rồi vô cớ nhục mạ ông ấy. Bố không nhớ ư?”

“Thú thực là - không. Nhưng ai lại đi nhớ những chuyện như thế nhỉ? Con
nói ông ta mới mất con trai hả?”

“Brett. Nó là bạn của con.”

Bố nhìn tôi ngạc nhiên. “Con không kể cho bố chuyện đấy.”

“Nó cũng không thân với con lắm,” tôi đáp. “Bọn con chỉ là, bố biết đấy, bị
cùng một đám ghét.”

“Thế nó sao mà chết? Chơi thuốc quá liều à?”

“Tự tử.”

“Tự tử bằng cách chơi thuốc quá liều?”

“Nó nhảy xuống một vách núi.”

Bố quay lại khuôn mặt rầu rĩ của thầy White đang nhìn qua cửa sổ. “Bố
nghĩ mình nên đi đến nói chuyện với ông ấy.”

“Đừng bố.”

“Sao lại đừng? Ông ấy đang đau khổ.”

“Chính xác.”

“Chính xác,” bố đồng tình, dù với một ý kiến hoàn toàn khác với tôi, vì
nhoáng cái ông đã sải bước về phía cửa sổ lớp học. Hai người bọn họ nhìn
nhau chăm chú qua lớp kính. Tôi chứng kiến toàn bộ sự việc. Tôi thấy bố
gõ lên cửa sổ. Tôi thấy thầy White mở cửa sổ. Tôi thấy họ ban đầu nói
chuyện hòa nhã, sau đó nghiêm trọng, rồi thầy White khóc còn bố thì quàng
cánh tay qua cửa sổ, đặt nó lên vai thầy White, dù góc độ trông rất kì và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.