MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 515

“Cậu quen với nó.”

“Nhưng anh không cảm thấy bị bó buộc sao?”

“Không hẳn.”

“Anh không nhớ sự tự do à?”

“Tự do?”

“Để tôi nói theo cách này nhé. Anh không thể moi của quý ra và vung vẩy
nó trên một chuyến tàu công cộng mà không bị đưa lên tin trang nhất. Tôi
thì có thể.”

“Tại sao tôi lại muốn vung vẩy của quý của mình trên một chuyến tàu công
cộng?” Oscar hỏi tôi. Đó là một câu hỏi hay. Tại sao có người nào lại muốn
làm thế?

Reynold Hobbs cất tiếng ho, nhưng đấy không đơn thuần là hành động
thông phổi. Tiếng ho ấy có dụng ý kéo tôi xuống. Tôi mỉm cười. Tôi nghĩ,
ông có thể có hết tiền của trên thế gian, ông Hobbs ạ, ông có thể sở hữu
toàn bộ vũ trụ và các phần tử của nó, ông có thể quan tâm đến những ngôi
sao và thu lợi từ mặt trăng, nhưng tôi thì trẻ còn ông thì già và tôi có thứ mà
ông không có - tương lai.

***

“Tôi đã nghe nói đến nơi này. Nó là một mê cung, phải không?” Reynold
nói trong lúc chúng tôi đi bộ băng qua rừng rậm.

“Làm sao ông nghe nói đến nó?” tôi hỏi, và lão nhìn tôi như thể tôi là một
cái đầu teo tóp trong một cuộc triển lãm Amazon. Với lão, câu hỏi của tôi
cũng giống như hỏi Chúa làm sao ông ta biết Adam và Eve đã ăn trái táo.

“Bố của cậu chắc chắn sẽ ngạc nhiên,” Anouk nói, mỉm cười nhìn tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.