MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 712

“Họ nghĩ đó có thể là bệnh dịch hay là một loại virus mới nào đó. Vài năm
trước, chúng tôi đã có dịch cúm gia cầm. Giờ thì người ta cảnh giác rất cao
khi nhiều người chết mà không rõ nguyên nhân.”

Thú vị thật, nhưng chuyện này có liên quan gì đến đe dọa với cả cưỡng
hiếp? Tôi không khỏi thắc mắc.

“Và?”

“Họ đã khám nghiệm tử thi. Và tôi cho rằng cậu biết họ phát hiện gì.”

“Một đống ghê rợn những nội tạng thối rữa ư?”

“Chất độc,” bà ta nói, nhìn tôi thận trọng để xem phản ứng của tôi.

“Chất độc?” Chất độc? “Và vì vậy họ nghĩ...” tôi chẳng cần nói hết câu. Đã
quá rõ họ nghĩ gì. Và hơn thế nữa, đã quá rõ là họ đúng. Eddie đã làm thế,
gã khốn đê tiện. Để biến ước mơ trở thành bác sĩ của bố mẹ quá cố của ông
ta thành hiện thực, ông ta đã giết lão bác sĩ và tay thực tập trẻ để loại họ.

“Vậy là cảnh sát sẽ bắt ông ta ư?”

“Không. Cậu nhìn thấy những người dưới kia không?” Bà ta có muốn tôi
trả lời câu hỏi ấy không nhỉ? Họ ở ngay đấy mà.

“Họ thì sao?”

Khi bà ta nói ra điều này, hai người cảnh sát vào trong xe và lái đi. Đám
đông lấp vào chỗ mà chiếc xe mới đỗ.

“Họ mới nói với cảnh sát rằng ông bạn bác sĩ của cậu đã chuyển đến
Campuchia rồi.”

Tôi thực sự ước gì bà ta kìm nén không mô tả Eddie là “ông bạn bác sĩ” của
tôi, dù tôi hiểu như vậy thì dễ phân biệt hơn, vì có đến ba bác sĩ trong câu
chuyện này. Nhưng tôi có đần độn quá không nhỉ? Tại sao những nông dân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.