MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 718

nghe không phải hơi thở của mình, như Anouk khuyên, mà tiếng ồn xung
quanh tôi. Tôi cũng không nhắm mắt lại. Tôi mở to mắt.

Tôi quan sát những cái cây ẩm ướt, xù xì trong ánh chiều tà mà không tập
trung. Tôi khiến tâm trí mình trở nên tỉnh táo kinh ngạc. Tôi cũng không chỉ
quan sát hơi thở của mình, mà để mắt đến những suy nghĩ của mình nữa.
Chúng rơi xuống như một cơn mưa tàn lửa. Tôi nhìn chúng một hồi lâu. Tôi
đuổi theo chúng, không phải đến nơi chúng đi, mà từ nơi chúng đến, trở về
quá khứ. Tôi có thể thấy chúng gắn kết với tôi như thế nào. Tôi có thể thấy
chúng định hình nên tôi ra làm sao, những suy nghĩ này - những thành phần
thực sự của món xúp Jasper.

Tôi bắt đầu bước đi và sự im lặng trong tâm trí đi cùng tôi, dù nó không
phải là kiểu im lặng vắng âm thanh. Đó là một sự im lặng đồ sộ, điếc tai,
nhìn thấy được. Chưa ai kể với tôi về kiểu im lặng này. Nó thật sự rất đinh
tai. Và trong lúc bước đi xuyên qua cánh rừng, tôi không cần dụng sức vẫn
duy trì được sự rõ ràng này.

Rồi tâm trí tôi trở nên yên tĩnh. Thật sự yên tĩnh. Nó xảy ra ngay lập tức.
Tôi đột nhiên được giải phóng khỏi sự va chạm nội tâm. Giải phóng khỏi
nỗi sợ. Sự tự do ấy bằng cách nào đó đã giúp toàn thể những chướng ngại
khó xơi của tôi tan biến mất. Tôi nghĩ: Thế giới đang phồng to, nó ở đây, nó
đang nổ tung trong miệng tôi, nó đang chạy dọc xuống cổ họng tôi, nó đang
lấp đầy mắt tôi. Lạ lùng thay, cái vật to lớn này đã vào trong người tôi, dù
tôi không to ra vì nó. Tôi nhỏ hơn. Thật tốt khi được thu nhỏ. Này nhé, tôi
biết việc này nghe như thế nào, nhưng hãy tin tôi, đây không phải là một
trải nghiệm bí ẩn. Và tôi cũng không phải đang đùa với chính mình. Tôi
không phải là một vị thánh. Dù có đổi lấy những bộ ngực ở California, tôi
cũng sẽ không làm sạch vết thương của những người bị hủi bằng lưỡi mình
như thánh Francis của xứ Assisi, dĩ nhiên là không, nhưng - và đây là điều
tôi đang đạt đến - tôi cảm thấy một thứ mà trước đây tôi chưa từng cảm
nhận: tình thương. Tôi biết việc này nghe có vẻ điên rồ, nhưng tôi nghĩ
mình đã thực sự yêu thương kẻ thù của mình: Eddie, gia đình tôi, đám đông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.