MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 760

trong danh bạ, và chỉ sau khi gọi đến Tập đoàn truyền thông Hobbs và nói
chuyện với vài thư kí, cuối cùng tôi mới nghĩ ra nên yêu cầu được nói
chuyện với Oscar thay vì Anouk. Tôi bị từ chối vài lần cho đến khi một cô
gái nói, “Đây có phải là một cuộc điện thoại chơi khăm không?”

“Không, đây không phải cuộc điện thoại chơi khăm. Tại sao tôi lại không
được nói chuyện với anh ta?”

“Anh thật tình không biết à?”

“Biết gì?”

“Anh đã sống ở đâu trong sáu tháng qua, trong hang à?”

“Không, trong một cái nhà tù ở giữa sa mạc.”

Câu nói đó đem lại cho tôi một sự im lặng kéo dài. “Ông ấy chết rồi,” cuối
cùng cô ta nói. “Cả hai đều đã chết.”

“Ai?” tôi hỏi, tim tôi đóng băng.

“Oscar và Reynold Hobbs. Máy bay riêng của họ bị rơi.”

“Thế còn bà Hobbs?” tôi hỏi, run rẩy. Xin đừng để cô ấy chết. Xin đừng để
cô ấy chết. Trong khoảnh khắc đó tôi nhận ra rằng trong tất cả những người
mà tôi biết trong cuộc đời mình, Anouk là người ít đáng chết nhất.

“Tôi e là thế.”

Tôi cảm thấy mọi thứ chảy ra khỏi người tôi. Tình yêu. Hi vọng. Tinh thần.
Chẳng còn lại gì.

“Anh còn ở đó không?” cô gái hỏi.

Tôi gật đầu. Không còn gì để nói. Không còn ý để nghĩ. Không còn khí để
thở.

“Anh ổn chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.