MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 92

đầu danh sách những việc cần làm của chúng. Không, phần duy nhất trong
bài độc thoại của Harry thu hút Bruno và Dave chính là đoạn nhắc đến sự
tích lũy và giấu súng. “Chúng ta chẳng là cái đếch gì nếu không có súng.
Chúng ta cần tiến lên một cấp độ mới,” Bruno nói. Bố giật mình trước suy
nghĩ về việc cấp độ tiếp theo sẽ liên quan đến công việc gì, và bố không
biết làm sao nói lý lẽ với chúng, chung quy cũng bởi bố chính là đứa đề
nghị đi gặp Harry. Bố cũng không thể đưa em trai mình ra khỏi cuộc sống
bạo lực. Việc đó giống như thuyết phục một người lùn hãy cao lên. Tuy
nhiên bố biết Terry không độc ác, chỉ liều lĩnh thôi. Nó không quan tâm đến
sức khỏe bản thân, và nó mở rộng sự dửng dưng đó sang cơ thể những
người khác.

Nó đến thăm Harry mỗi tháng một lần, luôn luôn một mình. Dù nó tha thiết
muốn bố đi cùng, và dù những lời nói sáo rỗng của lão tù nhân thường có
vẻ có lý, nhưng bố vẫn từ chối quay lại nhà tù. Bố nghĩ Harry là một lão
gàn nguy hiểm và/hoặc một lão ngốc không thể chịu nổi. Bố có thể sống mà
không cần nghe lại lão ấy một lần nào nữa.

Nói là vậy, nhưng khoảng sáu tháng sau lần gặp đầu tiên, bố lại đi trở lên
nhà tù, lần này không có Terry. Tại sao? Harry đã yêu cầu bố có mặt. Bố
miễn cưỡng chấp nhận vì Terry van nài bố đi, và khi Harry khập khiễng
bước vào phòng thăm viếng, bố để ý thấy trên mặt lão có những vết cắt và
bầm tím mới.

“Mày nên gặp gã kia. Thực tình mà nói, gã trông khá bảnh,” Harry nói, hạ
mình xuống ghế. Lão nhìn bố tò mò. Bố bồn chồn nhìn lại. Hai cái nhìn
hoàn toàn khác nhau về tính chất.

“Chà, Martin này, mày có biết tao thấy gì khi nhìn mày không? Tao thấy
một thằng nhóc muốn lẩn trốn. Nhìn xem. Mày che một phần bàn tay bằng
tay áo. Mày rũ người xuống. Đây, tao nghĩ, là một đứa bé muốn được tàng
hình.”

“Đây là lý do ông muốn gặp tôi à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.