MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 94

“Mày và em trai mày rất đặc biệt. Cả hai chúng mày không bị những kẻ
xung quanh ảnh hưởng theo cách nào hết. Chúng mày không cố bắt chước
chúng nó. Chúng mày khác biệt, kể cả khác biệt lẫn nhau. Kiểu đặc tính cá
nhân mạnh mẽ này rất hiếm gặp. Cả hai chúng mày đều là những thủ lĩnh
bẩm sinh, mày biết không.”

“Terry thì chắc là vậy.”

“Cả mày nữa, Marty! Vấn đề là, anh bạn à, mày nhà quê bỏ bố! Loại người
bảo gì nghe nấy như mày không trưởng thành ở đây được. Nói tao nghe
xem - mày không thích người khác lắm, đúng không nào?”

“Họ cũng được.”

“Mày có nghĩ mày giỏi hơn họ không?”

“Không.”

“Vậy tại sao mày không thích họ?”

Bố tự hỏi không biết có nên mở lòng với lão điên này hay không. Bố nhận
ra chưa có ai từng quan tâm đến suy nghĩ hay cảm nhận của bố trước đây.
Không một ai từng quan tâm đến bố.

“Thì, vì một lẽ,” bố nói, “tôi ganh tị với hạnh phúc của họ. Thứ hai là, tôi
thấy bực mình khi họ hình như quyết định mà chẳng suy nghĩ gì cả.”

“Tiếp đi.”

“Hình như họ cứ làm cho mình bận bịu với bất kì công việc nào có thể làm
họ xao nhãng khỏi động lực suy nghĩ về sự tồn tại của bản thân. Còn lý do
nào khác khiến họ đập đầu những người hàng xóm vào nhau vì các đội
bóng khác nhau, nếu không phải nhằm mục đích giúp họ tránh được ý nghĩ
về cái chết cận kề của chính họ?”

“Mày biết mày đang làm gì không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.