MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 93

“Terry nói rất nhiều về mày. Nó đã kể hết cho tao nghe về mày rồi. Mày bắt
đầu kích thích trí tò mò của tao đấy.”

“Thật dễ thương.”

“Nó kể tao nghe chuyện mày chẳng có đứa bạn nào.”

Bố không biết phải nói gì.

“Nhìn cái kiểu mày nghiến răng kìa! Rất nhẹ. Hầu như không có gì. Chỉ ở
trong mắt. Mày đang phán xét tao, phải không? Ái dà, cứ tiếp tục đi, kẻ hận
người bé bỏng của tao. Hiển nhiên trước đây tao cũng đã bị phán xét rồi, bị
phán xét và xét xử và bỏ tù! Lạy Chúa, tao chưa từng gặp thứ nào khó chịu
như vậy ở độ tuổi còn vắt mũi. Mày già khá sớm đấy, phải không?”

“Ông muốn gì?” bố hỏi. “Tôi đã bảo tôi chẳng hứng thú gì với tội ác.”

“Nhưng tao có hứng thú với mày. Tao muốn thấy mày xoay xở thế nào
trong thế giới rộng lớn xấu xa ngoài đấy. Chắc chắn là không giống em trai
mày rồi. Nó là con tắc kè, đặc biệt giỏi thích nghi, và là một con chó, rất
trung thành, vui vẻ như chim chiền chiện. Em trai mày có tính cách rất
tuyệt, cho dù...” Harry chồm đến và nói. “Có cái gì đó bất ổn ở nó. Dĩ nhiên
mày đã để ý thấy điều đó.”

Bố đã thấy điều đó.

“Chẳng có thứ gì qua mắt được mày, tao cá là vậy. Không, tao sẽ không
dùng cách nói cũ rích rằng mày làm tao nhớ đến bản thân mình khi tao còn
bé, bởi vì, thực tình mà nói, điều đó không đúng. Mày làm tao nhớ đến bản
thân mình lúc này, như một người đàn ông, trong tù, và thật đáng sợ khi tao
lại có thể so sánh kiểu đó, Martin nhỉ? Nghĩ mà xem, ái dà, mày chỉ là một
thằng nhóc thôi mà.”

Bố hiểu được ý lão ấy, nhưng giả vờ như mình không hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.