MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 95

“Không.”

“Mày đang triết lý.”

“Không, không phải đâu.”

“Phải đấy. Mày là một triết gia.”

“Không, tôi không phải thế!” bố hét toáng lên. Bố không muốn làm một
triết gia. Tất cả những gì họ làm là ngồi thừ ra nghĩ ngợi. Họ bị béo lên. Họ
chẳng biết làm bất kì việc thực tế nào như nhổ cỏ dại trong khu vườn của
mình.

“Đúng, Martin, mày là triết gia. Tao không nói mày là triết gia giỏi, mà mày
là một triết gia tự nhiên. Đấy không phải là một sự xúc phạm, Marty à.
Nghe này. Tao đã nhiều lần bị gán cho danh hiệu tội phạm - một kẻ vô
chính phủ, một kẻ nổi loạn, đôi khi đồ rác rưởi của nhân loại, nhưng chưa
bao giờ là một triết gia, mà như vậy thì thật là đáng tiếc vì tao đúng là một
triết gia. Tao chọn một cuộc đời khác với dòng đời thường lệ, không chỉ vì
dòng đời thường lệ làm tao phát ốm, mà vì tao nghi ngờ tính logic của dòng
đời, và không chỉ có thế - thậm chí tao còn không biết cái dòng đời ấy có
tồn tại không nữa! Tại sao tao lại trói đời mình vào bánh xe khi mà chính
cái bánh xe ấy có thể là một khái niệm, một phát minh, một giấc mơ tầm
thường hòng biến chúng ta thành nô lệ?” Harry chồm về trước và bố có thể
ngửi thấy hơi thở nồng nặc mùi thuốc lá của lão. “Mày cũng đã cảm thấy
như thế, Marty ạ. Như mày nói, mày không biết tại sao người ta hành động
mà không suy nghĩ. Mày thắc mắc tại sao. Đấy là một câu hỏi quan trọng
với mày. Bây giờ tao hỏi mày - sao là sao?”

“Tôi không biết.”

“Mày có biết. Không sao đâu, Martin ạ. Nói cho tao nghe - tại làm sao
nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.