MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 164

Toàn đỡ chén trà. Hương trà nồng nồng thơm thơm.

Ông Bình nhìn ông Đồng, nhỏ nhẹ:

- Thôi, họ đã phân cho nửa lạng cao hổ là tốt rồi. Nhận đi cho nó vui vẻ,

ông ạ.

Ông Đồng chống tay, đứng dậy:

- Vấn đề không phải là tôi trách thằng Muôi tư cách hèn hạ quen ăn bẩn,

điêu trá. Mà là tôi xưa rày chỉ hưởng cái gì đúng là phần của mình đáng
được hưởng thôi. Còn của bố thí, dù là sang trọng mấy thì cũng là của đi ăn
xin, được người ta rủ lòng thương mới có, tôi không màng.

Ông Căn chèm chẹp miệng, chuyển làn câu chuyện

- Này các ông, theo tôi, hay nhất bây giờ là bắc nồi cháo, bảo ông Đình

và anh giáo Toàn xách khẩu cácbin lên nương kiếm con lợn rừng về làm
bữa xíu dề đi.

Kiến tán thưởng:

- Thịt lợn rừng chính tông ba lông một lỗ ngon ngỏn ngòn ngon phải

biết. Các vị ở đây đã có ai được thưởng thức chưa? Chính tông cơ!

Ông Đồng lừ mắt xua xua tay:

- Chỉ được cái nói phét. Mà cũng quên cái lão Đình, học trò dốt của thầy

giáo Toàn, trăm voi không được bát nước xuýt đi. Để đấy tôi đi kiếm mấy
chú cóc cụ về nấu cháo chiêu đãi các vị vậy.

Ông Căn cười cười:

- Nghe quảng cáo mãi rồi mà vẫn chưa khai trương cửa hàng. Hôm nay

chả lẽ không trổ tài cho anh em biết, ông Khu trưởng Đồng nhỉ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.