MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 165

- Được rồi! Các vị cứ ngồi chờ đấy!

- Tôi xung phong bắc nồi, nhóm bếp.

Ông Bình nhanh nhẩu. Ông Đồng vào góc buồng xách ra một cái giỏ tre

và một khúc cây nhỏ, đầu chẻ như chạc súng cao su của trẻ con. Rồi ông đi
ra sân. Và tạt sang đầu hồi bên kia.

Trời đã xâm xẩm. Đang là lúc cóc lịch bịch nhảy ra khỏi tổ bắt muỗi.

Sau một mùa hè, con nào cũng béo ú, thành cóc cụ cả. Khom khom lưng,
ông Đồng dò dè từng bước chân. Nhón chân này lên cao, nín thở, lựa chỗ
rồi mới nhẹ nhàng đặt xuống, người ông lúc này mềm mại như sợi mây. Ấy
thế! Bọn cóc thế mà tinh ra phết. Động dạng là rúc tổ ngay. Nhưng thế nào
thì các chú cũng không nhanh bằng ông Đồng. Nhác thấy bóng chú nào
chồm chỗm trong búi cỏ là ông vòng ra sau lưng, nhanh tay và chính xác vô
cùng, thò cái chạc đôi ở đầu cây gậy chịt ngay đầu chú xuống. Chà! Có mà
chạy đằng giời! Cậu ông giời chỉ còn cách choài chân đạp đạp lấy lệ rồi rơi
bịch xuống cái giỏ tre ông xách theo thôi.

Nửa giờ sau, xách giỏ cóc đã lưng lửng, nằng nặng, ông Đồng trở về đầu

hồi bên này. Kiến đang lúi húi nhóm bếp. Cái bếp đào vào vách đồi, đặt vừa
chiếc nồi gang mười người ăn. Ông Bình lôi một cành màng tang khô ở trên
đồi xuồng, ngồi chặt từng khúc ngắn. Ông Căn đem rá gạo đã vo từ dưới
bếp đi lên cùng chánh văn phòng Duyễn. Duyễn cười hề hề, nói tối nay xíu
dề xong ta họp hội chứ. Toàn biết, hội ở đây là hội tổ tôm. Ông Đồng từ
trong buồng đi ra, bụng lủng lẳng bao dao găm, tay xách cái thớt và con dao
phay. Ngó nhìn giỏ cóc, ông Duyễn gật gật:

- Thịt cóc bổ thật lực đấy! Mà cứ đều đều thế này thì có khi còn hơn tiêu

chuẩn thịt ba lạng một tháng của cánh ta đấy nhỉ!

Ông Bình đẩn củi vào bếp, nhìn Toàn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.