MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 192

Máy bay địch còn cách Hà Nội bảy mươi kilômét. Trên nóc nhà cao tầng

ở đầu phố, một ngọn pháo lớn đang quay nòng tìm hướng. Vào những ngày
này, mật độ súng phòng không ở Hà Nội dày đặc đến mức cho ta cái cảm
tưởng có thể đặt chân đi dạo trên đầu những ngọn súng đó. Một nhà báo
phương Tây đã viết vậy. Toàn nghĩ tới một trong những khẩu pháo ấy là của
Phiêu, người học trò anh vô cùng thương yêu, quý trọng, một phân thân của
anh!

o O o

Đúng hẹn, Đích đưa chiếc Uoát từ Mía về Hà Nội.

Cuộc họp của Ban bí thư bế mạc khi trời đã xâm xẩm tối. Ông Quyết

Định yêu cầu lên đường trở về Hoàng Liên ngay. Từ Hà Nội về Hoàng
Liên, đường bộ dài hơn ba trăm cây số. Chạy cật lực, ông Quyết Định nói
vui, nếu cần thì tớ đã có bằng lái, tớ lái thay Đích một vài quăng dao, cố
gắng sáng mai trước tám giờ, có mặt Ở O Tròn. Tớ đã điện cho Duyễn triệu
tập thường vụ triển khai kế hoạch Trung ương giao rồi!

Xe chạy được một quãng, ông Quyết Định quay về băng ghế sau với

Toàn, giọng đặc biệt phấn chấn:

- Toàn này! Cậu có biết ở hội nghị vừa rồi có chuyện gì khiến mình rất

vui không? Khi mình trình bày xong kế hoạch năm năm phát triển kinh tế
của tỉnh, Tổng bí thư hỏi: Đồng chí Quyết Định này! Giữ rừng Pơmu và
khai thác rễ nó lấy tinh dầu ở Pha Linh. Trồng mận Tam hoa ở Pa Kha. Đưa
đậu tương lên sản xuất hàng hóa ở Bản San. Khai thác Apatít ở Đồng
Cam... Nghe đồng chí nói, thấy rất hay. Nhưng, hỏi thật, đồng chí đã đích
thân đi đến tận nơi những vùng này chưa? Rất tự tin và đúng là như thế,
mình nói: Thưa đồng chí Tổng bí thư, đích thân tôi đã đặt chân lên và ở lại
nhiều ngày ở những vùng đó. Tôi đã tới không còn sót một thôn nào trong
một trăm hai mươi tư xã toàn tỉnh. Thế là Tổng bí thư đứng dậy, tiến đến,
bắt tay mình, rối nói to để cả hội trường nghe thay: Đồng chí Quyết Định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.