MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 216

- Báo cáo, dễ ợt. Xưởng Cơ khí Phú Lợi hoàn toàn có khả năng đúc

được. Còn dây tời, mượn của Ty Giao thông.

- Còn người?

- Các huyện vùng cao sẵn sàng cung cấp. Chỉ cần bốn mươi anh chị em

dân công là đủ. Mỗi kíp mười người chia nhau quay tời. Trinh sát bám hiện
trường, thuốn sâu liên tục để xác định vị trí quả bom. Một khi tên sát thủ
giở trò tàng hình lộ ra thì kỹ thuật viên tiếp cận tháo kíp.

Ông Gia trợn mắt:

- Ai sẽ tháo kíp?

- Thưa anh, tôi! Tôi, thượng uý công binh sư 312 Nguyễn Chí Hưng!

Ông Hưng đập gót chân lập nghiêm, xưng danh và đưa tay lên đuôi mắt

chào.

Ông Gia cười, phô hàm răng trắng bóng:

- Tốt rồi! Nào, còn việc gì nữa nói nốt để tớ đi Quân khu báo cáo nhân

thể!

- Quân khu có việc của Quân khu. Việc ở tỉnh ta, ta phải tự lực lo lấy,

đồng chí thường vụ ạ.

- Thấm nhuần quan điểm chiến tranh nhân dân gớm nhỉ! Nhưng thôi,

miễn bàn, báo cáo Quân khu là việc của Thường vụ chúng tớ. Nghĩ kỹ
chưa, còn việc gì cần nữa nà

Như chợt nhớ, ông Hưng ngây mặt, lấp vấp:

- À quên! Còn... còn một việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.