MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 220

thành với lý tưởng có pha chút lãng tử hào hoa, dẫu đường đời còn gặp phải
điều oan trái. Thêm nữa, cũng là thói quen đã được tập nhiễm, trợ lý cho
Thường vụ có nghĩa vừa là tham mưu, vừa là người tổ chức thực hiện các
công việc do Thường vụ đề ra. Là chấp hành nghiêm chỉnh nhiệm vụ được
giao. Xưa rày vẫn là vậy, quân có hùng, tướng mới mạnh, thần thiêng tại bộ
hạ, ông Đồng dẫu có lúc phẫn chí, vẫn thấm nhuần điều đó, vẫn là một phần
tử gắn bó với cỗ máy vĩ đại của đoàn thể, của cuộc sống

Lưng lịch bịch chiếc mũ nan rộng vành, chân xỏ trong đôi hải xảo bện

giang, áo phanh ngực, hai ống quần lanh ống rộng xắn cao, tấm khăn mặt
vắt cổ, bộ trang phục tứ thời còn lại từ hồi là Khu trưởng Pha Linh, giờ
thêm chiếc đèn pin cầm tay, vẫn một cốt cách tráng phu xông pha bất chấp,
ông Đồng đi liền một hơi, gần chín giờ đêm thì tới địa điểm tập kết của đội
quân đào bom nổ chậm.

- Chào tráng sĩ!

Giơ chiếc đèn bão ngang mặt, ông Hưng từ trong chiếc lán nứa, chui ra,

hoan hỉ kêu to:

- Đã làm được cái gì mà phong tặng nhau danh hiệu to thế!

- Tôi có nghe chuyện anh ở Pha Linh. Nhưng xin lỗi không hiểu sao,

thấy anh, tôi lại bật ra lời chào ấy.

- Thôi, bây giờ cho tôi đi xem ngay chỗ bom nó chui dưới đất đi!

Cao bằng nhau, cùng một dáng gầy guộc, trong ánh đèn vàng rượi, hai

người nhìn rõ mặt nhau, như phiên bản của nhau, chung một vẻ phong trần,
khổ ải. Thốt nhiên, cảm ứng đồng chí, tri kỷ khiến cả hai đưa tay, nắm chặt
tay nhau, như đã từng thân thiết với nhau từ lâu lắm rồi.

Ông Hưng đi trước, tay cầm con dao phát, tay xách đèn bão, theo sát là

ông Đồng. Hai người đi qua dãy lán gianh mới lợp, dành cho dân công các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.