MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 223

Ông Hưng dọn cái bàn nhỏ. Đặt nắm cơm bọc trong lá chuối to tròn như

quả bưởi lên, ông Gia rút dao găm đeo ở bên sườn, cạnh khẩu súng ngắn
K59. Nắm cơm cắt đôi rồi được xắn từng thẻo dài như những ngón tay
trắng mịn.

- Các cậu ăn cùng đi cho vui.

- Xin phép anh, tôi vừa ăn còn no.

Ông Hưng nói. Ông Đồng nhếch mép cười. Ông Gia dầm một thẻo cơm

nắm vào gói mắm tôm khô tán nhỏ, đút miệng, phồng má, nhồm nhoàm:

- Cười cái gì tao đấy, Đồng!

Ông Đồng rung rung đùi:

- Cười ông Thường vụ, đêm hôm, một mình một xe môtô, một dao găm,

một súng lục dắt lưng. Cười ông Thường vụ tạt qua nhà mà không ở lại
được với bà xã một đêm. Cười ông Thường vụ đút miếng cơm nắm chấm
mắm tôm khô mà ngon như ăn yến.

- Ngon hơn ăn yến là khác đấy. - ông Gia nhoai cổ nuốt - Mà này, Đồng,

mày thì cũng một hoàn cảnh như tao chứ sung sướng đếch gì hơn nào!
Nhưng mà thôi, vào việc nhé. Đúng như cậu Hưng nói đấy. Quân khu cóc
giúp mình được gì đâu. Mà có ma nào nó tiếp mình. Các bố đi vào Khu Bốn
cả rồi. Cuối cùng, nói khó mãi mới xin được mấy cái kíp mìn còn để ở
ngoài xe kia k

Ông Gia đút vào miệng miếng cơm nắm cuối cùng, rút khăn tay lau

miệng. Ông ăn khỏe và dễ ăn. Gần gụi mọi người về phong thái bỗ bã.
Đùng đùng quát tháo đấy nhưng ông chẳng để bụng giận ai, như người vô
tâm vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.