MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 260

vượt qua được thời đại và thế hệ của mình! Do vậy cần phải công bằng. Bởi
vì, dẫu thế nào thì cũng không thể phủ định được họ. Việc ông Văn Hiến
đưa máy MTZ lên Na Ẳng chẳng lẽ chỉ thuần là biểu hiện của thói cơ hội
tuy là ở ông có chất láu cá, ranh mãnh của một kẻ nghèo khó muốn vươn
tới! Cũng vậy, hiển nhiên là ông Ké Lanh đã hoàn toàn yên tâm, rằng ông
đã làm lợi cho cách mạng trong cả những công việc gọi là chỉ đạo vô cùng
lẩm cẩm ngô nghê của mình! Cá tính, trình độ, nét dị biệt của từng người
trong họ có khả năng gây ra những thất bại trong công việc, những cuộc
trào tiếu dai dẳng, thậm chí làm sai lệch méo mó của sự phát triển; thẳng
thắn hơn thì cũng có thể nói, họ mới chỉ là những kẻ vị thành niên, mới
chập chững đang ở thời kì tập dượt, còn rất non nớt ấu trĩ, chưa gột rửa hết
thói vị kỷ, tư túinhưng những phẩm chất tốt đẹp cơ bản ở họ, như lòng yêu
nước, niềm hăng say chân thành với lý tưởng, tinh thần nhiệt tình, sự tận
tụy đức hy sinh... làm sao có thể coi tất cả chỉ là hư vô!

Ông Căn đã tập xong động tác chân nhảy tay vỗ, thao tác cuối cùng của

bài thể dục buổi sáng. Trên nhà văn phòng có tiếng máy điện thoại quay rè
rè. Lát sau, ông Duyễn lê đôi dép tuột quai trước hấp tấp chạy xuống, mặt
mày tươi tỉnh khác thường:

- May quá, ông Căn, ông Toàn ơi! Ông Bình dậy chưa?

- Tôi dậy rồi!

Trong buồng có tiếng ho khan. Roi ló ra ở khuôn cửa mái đầu lơ phơ

tóc, và gương mặt có hai con mắt bàng bạc của ông Bình.

- May quá các ông ơi. Chị Yên vừa điện lên. Ông Quyết Định trở lại

bình thường rồi. Đi tiểu như bò đái suốt đêm thì người đã xẹp lại và bây giờ
đã tỉnh.

- Tốt quá!

- Còn ông Đồng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.