MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 71

Dừng lại, hai bàn chân to xều trong chiếc hải xảo đay rụn rịn, ông già

ngoái lại phía sau, nói một tràng tiếng Mông. Người đàn ông địu chảo gang
lập tức bước dấn lên.

- Chào anh! - ông Quyết Định nói - Tôi nghe được lời ông cụ rồi. Anh

nói được tiếng Kinh không? Gia đình ta từ đâu đến, định đi đâu?

- À từ Thào Chư Phìn thôi.

- Thào Chư Phìn có Sùng A Mang làm chủ nhiệm hợp tác xã, có phải

không?

- Đúng đấy! Nhưng bây giờ không còn hợp tác xã nữa rồi. Đánh kẻng xã

viên nó cũng không đi làm. Vì làm không nên ăn á

- Thế bây giờ gia đình mình định đi đâu?

- Chưa biết đi đâu đâu. Cứ đi đã. Gặp đâu đất hoang còn tốt thì ở lại mà.

Người đàn ông vừa nói vừa nhìn chiếc ô tô và đưa mắt một lần nữa,

đánh giá ông Quyết Định, thấy có thể tin cậy được, liền mạnh dạn:

- Này, thế đồng chí cán bộ có cho tôi hỏi không? Nghe người đi trước

nói, ở xã Phong Niên huyện Bảo Sơn có đất ven sông Hồng còn rộng và tốt
lắm. Đã có người Mông tôi đến ở đấy rồi, đúng không?

Đích vần vò mảnh giẻ lau tay, nhanh nhảu đáp: “Đúng rồi đầy!”. Rồi

hích vai Toàn, ngụ ý bảo Toàn có lời nhờ mấy người này đun đẩy hộ chiếc ô
tô đang sa lầy khỏi vũng bùn.

Người đàn ông hiểu ý ngay. Anh bỏ cái chảo đang đeo sau lưng xuống

dệ đường, gọi ông cụ và chú thiếu niên lại. Năm người hợp sức. Đích nổ
máy, cài số đúng nhịp. Chiếc xe phắt ngay lên khỏi vệt bùn sâu hoăm hoắm.

o O o

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.