MỘT MÌNH Ở CHÂU ÂU - Trang 106

thì thần Cupid xinh xắn kia đã chứng kiến Hugo đi lại trên cầu thanh này
nhiều năm. Hugo hẳn là sẽ dừng lại ở cái chiếu nghỉ này mà nhìn qua những
vuông cửa sổ nhỏ ra ngoài.

Nhưng ngoài hai chi tiết ấy, cả căn nhà là một cổ vật không linh hồn,

không tính cách.

Ở Maison de Victor Hugo ra, trời bắt đầu nhá nhem tối và mưa xối xả.

Không có ô nên tôi đành đứng lại trong mái hiên của khu nhà mà lúc nãy
một nghệ sĩ piano đường phố có tên Yuri Klempert đang chơi nhạc. Tôi bỏ
1 euro để yêu cầu ông chơi bản Raindrops (Những giọt mưa) của Chopin.
Rồi tôi yêu cầu vài bản nhạc nữa của Liszt và Tchaikovsky. Bên ngoài, mưa
tiếp tục trút, khác hẳn những cơn mưa lây rây mấy hôm trước. Nước mưa
chảy ròng ròng từ mái hiên xuống thành một bức rèm nước; ngoài công
viên không một bóng người; chỉ có tiếng piano thánh thót lẫn tiếng mưa
trong hành lang lớn bao bọc cả khu nhà này.

Tôi ngồi khoảng ba mươi phút thì một cô gái rất đẹp cũng ghé vào tránh

mưa và cũng bỏ tiền để yêu cầu nghe Beethoven.

Thế rồi, giữa lúc mưa ngày một nặng hạt, một thanh niên chạy một chiếc

xe Yamaha dừng lại dưới hiên. Cậu ta rất trẻ, có lẽ khoảng mười tám hay
hai mươi tuổi. Cậu ta mặc một cái áo da đen với quần bò đen bó sát và giày
da đen cao cổ kiểu nhà binh, dây buộc còn lòng thòng. Lúc mới tới, cậu ta
đội mũ bảo hiểm nhưng giờ thì đã bỏ mũ ra ôm trước ngực. Lúc mới xuống
khỏi xe, cậu ta bồn chồn, vừa hút thuốc vừa trầm ngâm nhìn ra ngoài trời
mưa nặng hạt như sợ rằng sẽ không kịp đến một cuộc hẹn nào đó, nhưng
sau khi hút hết điếu thuốc, cậu có vẻ bình tĩnh lại, rồi bỏ mũ xuống yên xe
và giờ thì đang hướng về phía Yuri Kemplert để nghe nhạc. Lúc nãy tôi chỉ
thấy khuôn mặt nhìn nghiêng của cậu ta, giờ thì tôi thấy cả khuôn mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.