MỘT MÌNH Ở CHÂU ÂU - Trang 126

Nhân nói đến giày, hông, và sụt một cân, tôi phải thừa nhận một điều:

không thể ở Paris mà không lây cái tinh thần duy mỹ của Paris. Tôi không
phải người thích làm đẹp, cũng không biết cách làm đẹp, và cái đời sống
học thuật trong những năm qua ở Mỹ càng làm cho việc làm đẹp tụt hạng
trong thứ tự ưu tiên của tôi. Thế mà từ hôm đến Paris, tôi cũng để ý đến ăn
mặc hơn. Hôm trước, tôi còn mặc một cái áo hở bụng khi đi ăn tối với Kai -
điều mà tôi không bao giờ làm ở Mỹ hay Việt Nam.

Đấy là lỗi của Paris. Ở Paris, tất cả những người đàn ông, đàn bà, những

con đường, sông Seine, những hàng cây, những hiệu sách, thậm chí cả
những thùng rác cũng nói với bạn: phải đẹp. Phải đẹp như một cách để thể
hiện tình yêu với người khách, với trời đất, với cuộc sống, và với chính
mình. Đẹp như một trách nhiệm. Đẹp như một cứu cánh và một quyền tự
nhiên nhất.

Thôi thì tôi cũng sẽ cố gắng làm đẹp, để ít nhất không làm xấu Paris. Tôi

sẽ làm đẹp để cho tương xứng với hạnh phúc mà tôi cảm thấy trong những
tháng ngày một mình ở thành phố này.

Paris, ngày…

Cách đây vài phút, tôi đã đặt một bông cúc trên mộ của Chopin trong

nghĩa trang Pere Lachaise bên quận 20. Tôi đến đây hơi muộn bởi vì đêm
qua giấc ngủ của tôi liên tục bị gián đoạn. Nguyên nhân là vì Amy và người
phụ nữ Canada ở giường số 3.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.