MỘT MÌNH Ở CHÂU ÂU - Trang 13

Rồi tôi kể chuyện những khi đi đường với Sơn; Sơn luôn lái xe rất

nhanh, vượt hết xe này đến xe khác. Nếu xe nào chậm chậm mà cứ chạy ở
làn ngoài là Sơn bấm còi liên tục; thậm chí chạy sang làn bên cạnh, vượt lên
trước, và chặn không cho xe kia lên để “dạy cho con lợn này một bài học”.
Mỗi lần như thế, tôi ngồi ghế bên này, chỉ còn biết bám chặt vào thành ghế
và tay nắm ở cửa xe. Suốt mấy năm qua, bất kể chúng tôi sống ở bờ Đông
hay bờ Tây, các loại phiếu phạt lái xe quá tốc độ, đỗ xe ở chỗ cấm đỗ… từ
khắp các thành phố mà Sơn từng đi qua cứ bám theo chúng tôi như một cái
đuôi dài.

Tôi kể; ba chồng tôi, Hiền và cháu tôi cười chảy cả nước mắt. Tôi cũng

cười chảy cả nước mắt. Sao khi kể lại, những chuyện ấy lại buồn cười đến
thế. Hình như tất cả những câu chuyện kể lại đều lãng mạn hơn, bớt đau
lòng hơn lúc chúng đang diễn ra. Chuyện về Sơn giống như chuyện về một
nhân vật anh hùng bạt mạng trong các bộ phim Hollywood; chúng hấp dẫn
nhất là khi ta là khán giả. Tôi và Sơn đã gặp nhau ở Boston, rồi đăng ký kết
hôn mười tháng sau đó mà không có gia đình chứng kiến; rồi về Việt Nam
làm đám cưới; và Sơn đã nghỉ việc để về Chicago với tôi; rồi chúng tôi đã
chuyển đi bờ Tây sống; rồi Sơn lại nghỉ việc ở đó và về làm lại ở bờ Đông;
rồi Sơn lại nghỉ việc ở bờ Đông và chúng tôi quay lại Chicago; còn bây giờ
Sơn lại trở lại bờ Đông và tôi lại đi theo. Lúc nào cũng di chuyển, lúc nào
cũng sống trong căng thẳng, bấp bênh như thể cả hai đang trong một bộ
phim hành động đầy những cảnh rượt đuổi.

Nhưng mà… khi tôi chờ Sơn và các bạn anh đi xuyên Mỹ, hay những lần

chúng tôi chất đồ đạc lên xe, chạy từ bang này sang bang khác, chỉ dừng lại
ngủ đêm ở những thị trấn dọc xa lộ… thì mọi việc không hề giống phim và
không hề buồn cười. Những ngày tháng ở Oregon, ở New Jersey, hay như
bây giờ, ở New Hampshire… những ngày tháng ấy không hề buồn cười.

Chiều nay, tôi không nói cho ba và mọi người biết rằng tôi không chắc

chắn tôi có thể chịu đựng được bao lâu nữa. Tôi đã mệt rồi. Tôi thực sự đã
mệt rồi. Tôi yêu Sơn nhưng sống với anh khó quá. Nó không khác gì xây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.