MỘT MÌNH Ở CHÂU ÂU - Trang 8

Rostock, Đức, ngày …. tháng Tám, năm 2008

Bây giờ là 4 giờ sáng

Tôi không ngủ được nên đã ngồi dậy để viết. Cái máy tính này của Hiền,

em chồng tôi, dùng Window Đức và bàn phím Đức nên hơi khác so với bàn
phím Mỹ: chữ Y bị chuyển từ hàng thứ nhất xuống hàng thứ ba và chữ Z
thế vào chỗ chữ Y. Các phím Shift, Control, và các phím số đều lạ: tôi thậm
chí không thể gõ một số ký tự và dấu theo ý mình và đang mất gấp đôi thời
gian bình thường để gõ những dòng này. Nhưng đi du lịch là như vậy: mọi
thứ không bao giờ như ở nhà.

Hôm qua, chuyến bay từ Boston đi New York chỉ có một tiếng và tôi

phải chờ những ba tiếng ở New York JFK trước khi lên máy bay đi Berlin.
Chính ở JFK chiều qua, tôi đã chạm chán châu Âu lần đầu. Khu vực đi
Châu Âu tràn ngập người Âu và có thể nhận ra họ ngay: người Âu, kể cả
khi bay đường dài vẫn ăn mặc chải chuốt trong khi người Mỹ ăn mặc cốt
sao thoải mái. Những cô gái Đức, Pháp, Ý vẫn váy ngắn, giày cao gót, tất
dài, kính mắt, khuôn mặt trang điểm cẩn thận như đang đến một cuộc hẹn;
những người đàn ông mặc áo suit đen khít người hoặc designer jean với sơ
mi phẳng phiu. Và nước hoa! Người Mỹ hầu như không còn dùng nước hoa
khi đi làm hằng ngày, và nếu có thì thường dùng quá tay như để đề phòng.
Còn những người Âu trong khu chờ bay, ai cũng mang nước hoa, nhẹ, mà
lưu mùi rất lâu.

Máy bay xuống sân bay Tegel lúc gần trưa. Từ trên nhìn xuống, sân bay

Tegel rất nhỏ. Nó lập tức gợi cho tôi nhớ đến hoặc Sheremetyevo ở
Matxcơva hoặc Nội Bài những năm 1990. Khi làm xong thủ tục, bước ra
ngoài, tôi không tin được là phần cửa ra chỉ có duy nhất một cái máy trả
hành lý và cách đó vài bước chân thấy taxi xếp hàng đón khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.