MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 119

đông cho chị Ohana nên muốn chị nó được mặc càng sớm càng tốt.

- Biết là phiền con nhưng tranh thủ trước giờ học, con ghé đưa cho chị giùm
mẹ. Chắc là Ohana mong lắm đó!

Shinnyo không thể lắc đầu từ chối, chỉ biết vâng vâng dạ dạ rồi ôm gói
hành lý nhỏ, xỏ đôi guốc làm bằng gỗ Honoki, quai bằng vải Kokura, cầm
dù tất tả đi.

Từ góc con mương, Shinnyo rẽ ngang và đi theo con đường hẹp thường đi
nhưng không may cho nó, vừa đến ngay trước nhà Daikoku thì gió thổi
mạnh làm bật ngược cây dù đen lớn như muốn kéo nó lên trên không.
Shinnyo lật đật dồn sức xuống chân để lấy thế giữ chặt thì không ngờ quai
guốc lại yếu đến nỗi tuột ra. Giờ đây cái quai guốc lại đáng lo hơn cây dù.

Shinnyo lúng túng tặc lưỡi, nhưng chẳng còn cách nào khác, nó dựng cây
dù bên cổng nhà Daikoku, định sửa lại cái quai trong cơn mưa quái ác. Vốn
không quen với những việc thế này, lại thêm phần ngại ngùng khi đứng
trước nhà Daikoku khiến Shinnyo càng luống cuống, không làm sao buộc
lại cho chặt được. Nó rút từ ống tay áo ra một tờ giấy vốn định làm giấy
nháp, cuộn lại tìm cách buộc lại quai guốc. Nhưng mưa gió mỗi lúc mạnh
hơn như muốn trêu ngươi, cùng lúc này cây dù ngã lăn ra, nó buột miệng
“thiệt là bực mình” rồi với tay định chặn lại. Không may gói hành lý để trên
đùi rớt xuống, tấm khăn bọc bên ngoài dính đầy bùn, lấm lem sang cả ống
tay áo kimono.

Không gì tội nghiệp hơn khi trong lúc mưa gió bão bùng vừa không có dù
che vừa bị đứt guốc. Từ cửa sổ, Midori nghiêng người ngắm nhìn xa xăm,
“ủa, có ai bị đứt quai guốc. Mẹ ơi, cho con miếng vải nhe”, nói rồi nó mở
ngăn kéo đựng đồ may vá lấy một mảnh vải chirimen Yuzen, xỏ vội đôi
guốc chạy ra. Nó lật đật băng qua mấy phiến đá trong vườn hơn là lo che
dù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.