MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 117

- Chẳng bao lâu nữa tôi sẽ trở thành người lớn, sẽ mặc áo khoác ngoài như
ông chủ nhà Kabata, rồi đeo cái đồng hồ vàng của bà, chơi luôn nhẫn, vấn
thuốc hút, mang cái gì ta, tôi thích đôi guốc setta[32] hơn là guốc gỗ
thường. Tôi sẽ mang đôi gót cao lót ba lớp với quai satin, chắc là hợp lắm.

Shouta nói vậy khiến Midori cười khúc khích:

- Người thấp mà mang guốc setta lại mặc kakusode, không biết buồn cười
cỡ nào, chắc là giống chai thuốc nhỏ mắt biết đi.

- Ừ, cứ cười chọc quê đi, tôi sẽ cao hơn cho coi, chứ không phải như bây
giờ đâu!

Shouta vênh mặt nhưng Midori đáp trả “không biết đến khi nào đây, mà
thôi, coi con chuột chạy trên trần nhà kìa” rồi chỉ tay lên trần. Bà chủ hiệu
bút lông và đám nhỏ cười xòa.

Một mình Shouta nghiêm nghị, mắt long lanh:

- Midori cứ nói sao chứ, có ai mà không thành người lớn đâu, tôi nói có gì
sai đâu, tôi sẽ thành người lớn rồi cưới vợ thiệt đẹp dẫn về nhà. Tôi chỉ
thích ai đẹp thiệt đẹp thôi. Gặp trúng người nào giống Ofuku nhà bán bánh
kẹp là tôi đuổi khỏi nhà liền. Tôi rất ghét mấy người trán dồ hay có mụn
như nhà bán củi.

Khi nó lớn giọng nói vậy thì bà chủ cười nói:

- Vậy sao cậu Shouta hay đến hiệu tôi vậy, bộ không thấy mấy cái mụn của
tôi sao?

- Bác là người lớn, cháu nói là cháu nói cô dâu kìa, người già thì sao cũng
được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.