MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 129

Ai nói gì tôi cũng thấy đau đầu, ai hỏi gì tôi cũng thấy chóng mặt, đừng có
ai đến gần tôi hết, anh cũng về đi!

Shouta không thể hiểu tại sao Midori đối xử với nó không như thường ngày.
Nó cảm giác như đang ở trong làn khói mờ.

- Hôm nay Midori kỳ quá, sao lại nói vậy? Đúng là kỳ.

Nó cố gắng bình tĩnh nói nhưng trong mắt một đứa yếu lòng như nó đã
ngấn lệ. Còn chưa biết làm sao để an ủi Midori thì:

- Về đi, về đi, anh còn ở đây nữa thì không bạn bè gì nữa hết, Shouta đáng
ghét!

- Vậy thôi, tôi về đây, xin lỗi đã làm phiền!

Nói rồi nó bỏ chạy ra ngoài, băng qua vườn, quên cả chào mẹ Midori đang
pha nước tắm trong bồn.

16.

Shouta chạy thẳng một mạch, thoát khỏi đám đông, đến hiệu bút lông thì
thấy Sangorou đã xong việc, ngồi đó tự lúc nào, đang nhét mấy đồng bạc ở
thắt lưng rồi kêu đám em ra vẻ một ông anh hiền lành “muốn mua gì thì
mua”. Vừa lúc Shouta nhào đến:

- Chà, Shouta, tao mới tìm mày đó. Hôm nay tao kiếm bộn, để tao bao mày
cái gì nhé!

- Điên, tao mà đi để cho mày bao thì ra gì. Im đi! Nói linh tinh làm như
ngon lắm. Bây giờ không phải lúc nói mấy chuyện đó!

Sangorou nhét cái bánh đậu đang ăn dở vào túi, hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.