MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 20

Chiyo thì nàng cũng không lấy làm phiền lòng. Họ gọi nhau bằng tên thân
mật từ tấm bé“anh Ryo” và “bé Chii”. Vừa thân nhau đó, họ có thể giận
hờn, không thèm nhìn mặt nhau ngay.

- Anh đừng bao giờ đến đây nữa!

- Nói gì vậy? Đừng hòng tôi đến nữa nhe!

Nhưng sau đó hai ngày, Chiyo lại xin lỗi:

- Ryonosuke, em xin lỗi! Em thật là quá quắt, nói những lời không hay. Anh
tha thứ cho em nhé!

- Ồ không, thật ra anh mới quá quắt.

Thế là họ lại làm lành, như băng tuyết mùa đông dần tan dưới nắng ấm mùa
xuân. Đôi bạn trẻ lại tươi cười thân thiết như xưa, Chiyo nắm tay áo
Ryonosuke nói:

- Anh Ryo à, đêm qua em mơ một giấc mơ tuyệt lắm! Em thấy anh Ryo tốt
nghiệp, hình như làm quan gì đó lớn lắm nên đội mũ chóp cao, đi xe ngựa
sơn đen bóng loáng, sau đó bước vào một tòa nhà kiểu Tây dương vô cùng
lộng lẫy nữa.

- Nằm mơ vậy là phải hiểu ngược lại, không chừng anh sắp bị xe ngựa tông
cho một phát thì có!

Ryonosuke cười vang nhưng Chiyo nhíu đôi chân mày xinh đẹp nói:

- Anh không nên nói gở như vậy. Tóm lại, hôm nay anh đừng đi đâu ra
ngoài chơi là được.

Chiyo thành thật nói với tâm trạng lo lắng, đầy mê tín, thật không giống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.