MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 55

như trưởng thành trong sóng gió?

- Thì như anh thấy thôi, tôi đâu có già đến nỗi mọc sừng trên trán và cũng
không sóng gió đến mức như anh nghĩ đâu!

Oriki cười.

- Đừng có đánh trống lảng, hãy cho tôi nghe sự thật về cô đi. Nếu không
thích nói chuyện quá khứ vậy thì nói chuyện tương lai.

- Anh gây khó cho tôi rồi. Nếu tôi nói ra hẳn anh sẽ ngạc nhiên đấy. Tham
vọng của tôi cũng giống như Otomo Kuronushi[3] muốn làm bá chủ thiên
hạ vậy.

Cô cười. Người khách lại nói:

- Đó là cô đùa thôi, cô nói thật lòng mình cho tôi nghe đi dù tôi cũng biết là
trong những lời nói đùa sẽ có pha những lời chân thật. Cô có chồng rồi
chưa? Hay làm công việc này để phụng dưỡng cha mẹ?

Đến đây Orki trở nên buồn hẳn:

- Anh thấy đó, tôi cũng là con người mà. Tôi cũng có những nỗi buồn của
riêng mình. Cha mẹ đã mất lúc tôi còn nhỏ. Bây giờ tôi ở một mình. Không
phải là không có người nào hỏi cưới một người như tôi đây nhưng thật sự
tôi chưa có chồng. Sinh ra và lớn lên ở tầng lớp thấp hèn nên coi như tôi sẽ
sống như thế này đến hết đời thôi.

Oriki tuôn một tràng những lời nói ngập tràn tâm sự chất chứa tự đáy lòng,
có vẻ không hợp với dáng vẻ gợi tình bên ngoài.

- Làm gì có chuyện vì hoàn cảnh nghèo hèn mà không lấy được chồng chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.