MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 54

Một ngày mưa rả rích, người đàn ông tuổi trạc ba mươi đội cái mũ cao tròn
đến trước cửa quán Kikunoi. Oriki thấy khó lòng có người khách nào tốt
hơn trong ngày mưa thế này, ngay lập tức chạy ra chụp lấy tay áo anh ta kéo
vào quán. Người khách có vẻ ngoài ấn tượng hơn những người khách
thường lui tới. Oriki dẫn anh ta lên căn phòng nhỏ rộng chừng sáu chiếu,
không có đàn samisen. Họ nói chuyện trong tĩnh lặng. Người khách hỏi
tuổi, tên rồi đến cả quê quán của Oriki. Anh ta hỏi cô có phải gia đình
samurai không, Oriki đáp:

- Không nói được.

- Vậy là thường dân?

- Chà, cứ cho là vậy đi.

- Vậy chắc là quý tộc?

Anh ta vừa cười vừa hỏi.

- Sao anh đoán vậy? Mà thôi, cứ để tiểu thư đây hầu rượu anh!

- Tiểu thư quí tộc nào mà lại không có lễ nghi như vậy? Ai lại rót rượu mà
cứ để nguyên chén trên khay vậy? Theo trường phái Ogasawara à? Hay
trường phái nào?

- Không, đó là kiểu của Oriki quán Kikunoi. Ở đây có kiểu tiếp rượu bí mật.
Có khi chúng tôi đổ tràn ra chiếu, cũng có khi đổ ra cái tô bự. Người nào
chúng tôi không ưa thì chúng tôi không tiếp!

Người khách dần có vẻ thích thú, bắt đầu yêu cầu cô giới thiệu về mình.

- Tôi nghĩ hẳn cô có một câu chuyện dài đáng kể lắm đúng không? Cô có vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.