MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 70

lạc, mê muội thì tội lỗi cũng là do người đàn ông đó mà thôi. Anh có nghĩ
ngợi thì cũng chẳng ích gì. Chi bằng anh cố gắng tu tỉnh làm ăn, kiếm tiền
thì hơn. Anh yếu đuối thế này thì em và Takichi cũng không làm gì được,
lúc đó cả nhà ta chỉ có nước đi xin ăn. Anh phải tỏ ra mình là người đàn ông
mạnh mẽ, kiếm được tiền rồi thì lúc đó anh muốn cô nào mà chẳng được.
Đừng nói Oriki, cả Komurasaki hay Agemaki đều được. Lúc đó anh muốn
xây nhà cho họ cũng được. Không phải tốt hơn sao? Mà thôi, anh đừng nghĩ
ngợi gì nữa, mau ăn cơm đi. Anh làm cả Takichi cũng buồn lây đó.

Nhìn lại Takichi đã buông chén đũa qua một bên, hết nhìn cha rồi lại nhìn
mẹ, tuy không hiểu sự tình gì nhưng vẻ mặt nó thật băn khoăn. “Có thằng
con trai đáng yêu như vầy sao tôi lại không thể quên được cô ta?”
. Trái tim
Genshichi thật sự đau khổ, anh ta tự trách mình yếu đuối không thể quên
được Oriki.

- Ôi, tôi đúng là ngốc! Đừng nhắc đến cái tên Oriki nữa. Cứ mỗi lần nghe
tên cô ta, tôi lại nhớ lại sai lầm đó và thấy nhục nhã, không dám ngẩng đầu
lên. Gì hả? Đã ra thân hèn này mà còn nghĩ ngợi gì hả? Tôi không ăn được
cơm chỉ là thấy không khỏe thôi, không cần cô phải lo lắng. Cứ để thằng
nhỏ ăn hết đi!

Nói rồi Genshichi lăn ra nằm, tay phe phẩy quạt ngay ngực. Anh ta cảm
thấy ngực như bị thiêu đốt, toàn thân nóng ran, không phải vì lửa hun muỗi.

5.

Ai đó đã gọi họ là “những con quỷ trắng”. Thật sự thì khi nghe những câu
chuyện họ đẩy cánh đàn ông vào hồ máu hay khiến họ thân tàn ma dại vì sa
vào núi nợ đằng sau cánh cửa quán được trang hoàng đẹp đẽ, ai cũng có
cảm giác một con rắn đang chực đớp mồi khi nghe giọng nói ngọt ngào mời
gọi “ghé quán em đi”.

Nhưng dù vậy thì những cô gái này cũng đã từng nằm trong bụng mẹ chín

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.