MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 88

Một mùa thơ dại

1.

Nếu quay lại nhìn thì con đường rủ bóng liễu dẫn đến cổng chính khu phố
Yoshiwara[5] rất dài, nhưng vẫn có thể nghe rõ tiếng ồn ào từ tầng ba đang
hắt ánh đèn xuống dòng kênh. Những chiếc xe kéo qua lại tấp nập không
biết sáng đêm. Tuy mang tên Daionjimae (Đại âm tự tiền) rất Phật giáo
nhưng người dân sống ở đó nói con phố rất xô bồ. Từ góc đền Mishima trở
đi, chẳng có cái nhà nào cho ra nhà. Đâu chừng hai chục mái che dài, xiêu
vẹo, hàng hóa nằm tràn ra ngoài cả tấm liếp che mưa đã khép quá nửa.
Những miếng giấy dán hình thù kỳ dị, cứ như món dengaku[6] xiên que,
phết tương loang lổ, mà cái que dán ở mặt sau cũng ngộ. Sáng sớm, khi mặt
trời lên, mấy người thợ đem chúng ra phơi, chiều tối về lại tối mắt tối mũi
dọn dẹp, khắp nhà giăng đầy. Thử hỏi họ “đó là gì vậy?” thì họ trả lời
“không biết à? Đấy là chuẩn bị làm kumade[7] cầu may bán cho tín giả đến
đền thờ cầu nguyện. Người ta tranh nhau mua vào ngày Otori tháng 11”.
“Bắt đầu từ lúc dọn dẹp kadomatsu[8]
ngày Tết, làm việc quần quật cả năm
mới đúng là người buôn bán chuyên nghiệp. Nói vậy chứ chỉ làm thêm như
nghề tay trái thôi thì từ hè chân tay cũng đã lấm lem màu nước. Chuẩn bị
quần áo mới mặc Tết cũng tùy thuộc vào doanh thu của cái này đó”. “Mô
Phật”,
mấy người thợ gần như đồng thanh “chỉ cần người mua trúng lớn
thì tụi tôi cũng được hưởng sái nhưng sự đời đâu có dễ dàng như mình
nghĩ, quanh đây chẳng nghe có ai giàu lên được”.

Hầu hết dân ở đây đều là dân lao động của khu phố Yoshiwara. Chồng làm
phu kéo xe cho kỹ nữ hạng thấp, từ chạng vạng đã phải xắn tay áo lên, nai
lưng ra, tiếng guốc gõ ran khu phố, bỏ lại phía sau khuôn mặt người vợ
đang thắp đèn nhìn theo cầu mong sự an bình. Còn không thì đủ loại thành
phần xã hội: người liên quan đến ẩu đả, sát thương, người tự sát đôi vì tình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.