MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 129

hiểm, nhưng rất thính nhạy... và tôi cũng làm như thế! Còn anh, đồ tồi.
Không biết chờ gì mà tôi không...
Lancelot xấn tới ông anh, ông này cẩn thận lùi lại đứng sau bàn. Lancelot
đứng im:
- Yên tâm, tôi không đụng đến anh. Anh muốn tôi đi thì tôi đi. Bằng lòng
chứ?
Đi ra đến cửa, anh nói thêm:
- Nếu thích, anh cứ đưa tôi cổ phiếu của mỏ Chim sáo. Nếu gia đình
MacKengie định tiêu diệt nhà Fortescue, tôi sẽ nhử họ sang châu Phi. Bao
nhiêu năm rồi mà họ vẫn muốn trả thù, thì cũng lạ đấy! Nhưng mọi người
không nghĩ như vậy, phải không thanh tra?
Percival nhún vai.
- Anh không tin? - Lancelot nói tiếp - Hãy hỏi ông thanh tra tại sao mấy
tuần nay ông ấy loay hoay với vấn đề những con sáo?
- Không có lý! - Percival quát - Bao năm nay có ai nghe nói đến họ hàng
MacKengie nữa đâu!
- Thật ư? - Lancelot tay đã cầm vào nắm cửa, nói lại - Tuy nhiên tôi tin là
một thằng hoặc một con Mackengie nào đó quanh quẩn đâu đây. Và ông
thanh tra chắc cũng nghi như tôi!

2
Ra tới đường, thanh tra Neele bắt kịp Lancelot.
Anh này phân bua :
- Những lời tôi vừa xổ ra cũng hơi xấu hổ, tôi không định nói. Nhưng bất
thần mất hết bình tĩnh. Và không hối tiếc gì. Sớm muộn rồi cũng phải nói.
Tôi có hẹn với Pat ở khách sạn Savoy. Ông có đi cùng không?
- Không, tôi trở lại Yewtree Lodge. Muốn hỏi ông một điều nhỏ.
- Ông cứ nói.
- Lúc vào văn phòng, thấy tôi, ông có vẻ ngạc nhiên. Tại sao?
- Tại sao ư? Tại tôi không ngờ gặp ông ở đó.
- Tôi định gặp Percival.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.