MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 45

một kẻ tàn bạo... và làm bậy thì nhất định phải trả giá.
- Bà nghĩ tới một người nào cụ thể?
Cô Ramsbottom đưa tay gạt các quân bài sang bên, nói:
- Tôi nghĩ nên chấm dứt câu chuyện ở đây.
Giọng nói bình thản, nhưng kiên quyết. Bà nói tiếp:
- Tôi khuyên ông nên tìm trong số gia nhân. Có vẻ cái tên đầu bếp chẳng
lương thiện gì, và cái con hầu cũng bất bình thường. Thôi chào ông!
Neele ra ngoài hành lang, lòng không vui. Bà già này đầy cá tính, song
không khai thác được gì.

4
Ông xuống thang, ra phòng ngoài và suýt đâm sầm vào một cô gái tóc nâu,
mặc áo mưa đẫm nước. Bộ mặt nhợt nhạt ngửng lên, cô nói:
- Tôi vừa về, nghe người ta nói, bố đã... chết.
- Tiếc rằng đó lại là sự thật, thưa cô.
Bàn tay cô tựa vào phía sau, như để đứng cho vững. Neele giúp cô ngồi lên
cái hòm gỗ sồi. Cô sụt sùi, nước mắt ròng ròng trên má.
- Thật kinh khủng! Cứ nghĩ là tôi ghét ông... mà không biết rằng tôi yêu
ông... nếu không, sao tôi lại khóc?
Cô nhìn thẳng trước mặt mà không nhìn thấy gì vì nước mắt che lấp. Cô lại
nói một thôi dài, như nói với chính mình:
- Kinh khủng nhất, là việc này làm cho mọi thứ ổn thỏa! Bây giờ, không
còn ai phản đối ta lấy Gerald! Ta được tự do, muốn làm gì thì làm. Nhưng,
sao lại phải xảy ra như thế chứ!... Không!... Ta không muốn ba chết, ta
không muốn!... Không thể như vậy! Ba ơi!
Lần đầu tiên từ khi đến Yewtree Lodge, thanh tra Neele thấy có người thực
lòng thương tiếc người quá cố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.