MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 66

Nó lắm tật thật, nhưng không làm chuyện đó...
Neele cũng tin là vậy. Vả lại, trong ấm trà không có xy-a-nua.
- Nhưng tại sao cô ta bỗng bỏ đi đâu vậy? Bà nói hôm nay không phải ngày
nghỉ của cô ấy mà?
- Vâng. Ngày thứ sáu cơ.
- Thế còn ông Grump?...
Vừa nghe tên chồng, bà Grump bật ngay lên:
- Ông đừng kéo ông Grump vào chuyện này! Ông ấy đi từ lúc ba giờ... thế
là may đấy! Thế là ông ấy không dính dáng gì, giống như ông Percival,
cũng đang vắng nhà.
Đúng là Percival hôm đó đi London, và chỉ về Yewtree Lodge sau khi phát
hiện xác chết.
Neele cố lấy giọng nói thật nhẹ nhàng:
- Tôi chỉ muốn hỏi bà là ông Grump có biết Gladys định đi đâu chiều nay.
Bà Grump dịu nét mặt:
- Chắc không biết. Tôi chỉ biết con bé hôm nay diện tất ni-lông đẹp, hẳn là
có ý đồ nào đó. Nó vội đến nỗi không làm bánh xăng-uých phục vụ bữa trà!
Nó mà về, tôi sẽ cho một trận.
“Nó mà về...”
Những tiếng đó văng vẳng bên tai Neele một cách kỳ lạ. Để khỏi nghĩ
chuyện xấu khác, ông quyết định trở lên căn hộ của Adèle Fortescue.
Phòng ngủ không có gì đáng để ý, phòng tắm cũng vậy. Ông quay ra phòng
khách, hôm qua ông đã vào đây và chú ý đến cái bàn kiểu Louis XV. Trên
thảm, ông nhận thấy có mảnh bùn nhỏ, còn ướt. Ông nhặt lên, cho vào
phong bì, đút túi. Không có vết chân nào trên thảm. Chỉ có mảnh bùn nhỏ
ấy...
4
Thanh tra Neele đang ở trong phòng cô hầu Gladys. Đã hơn mười một giờ
đêm, Grump đã về được nửa tiếng, nhưng Gladys thì vẫn bặt tăm.
Phòng khá bừa bộn. Giường có lẽ chẳng mấy khi được thu dọn, và cô hầu
Gladys hẳn không cần biết đến cách ở thế nào cho thoáng khí.
Neele đã yêu cầu bà Ellen đi theo mình, để kiểm tra các tư trang của cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.