MỘT NẮM LÚA MẠCH - Trang 69

- Sợ rằng tôi không biết gì nhiều. Tôi và chồng tôi vừa ở châu Phi về mới
được mấy ngày, gần như cũng là khách. Song nếu cần tôi sẽ báo cho chị
dâu tôi.
Cô Marple nhìn Pat, thấy cô này rất đáng mến, nhưng trông tội tội thế nào,
hình như người phụ nữ xinh đẹp có đôi mắt u buồn này không hợp với
khung cảnh ở đây.
- Xin nói ngay lý do vì sao tôi đến đây - cô Marple kể - Xem báo, tôi được
biết Gladys vừa chết một cách thảm thương. Con bé này người cùng làng
tôi, tôi biết rõ nó, vì đã có một thời gian tôi mượn nó giúp việc trong nhà.
Vì thế, tôi muốn đến đây xem tình hình thế nào.
- Bà làm thế là phải. Ở đây hình như chả ai biết con bé là ai, từ đâu đến, có
thân thuộc gì không...
- Đúng quá rồi. Nó một thân một mình trên đời. Nó vừa ở cô nhi viện ra lúc
mười bẩy tuổi thì vào làm việc với tôi. Tôi dạy cho nó cách ăn ở phục vụ và
chỉ vài tháng sau nó đã bỏ đi. Loại gái này bao giờ cũng vậy, có chút kinh
nghiệm rồi là muốn đi làm ở các nhà hàng. Tưởng thế là tự do hơn...
- Tôi chưa được biết nó. Nó có xinh không?
- Xinh đẹp cái nỗi gì! Mặt lấm tấm mụn, tính lại hơi đần. Ấy vậy mà hay
sán lấy con trai, nhưng con trai có để ý nó đâu...
- Thật là tội nghiệp.
- Phải, đời tàn nhẫn là vậy. Với những con người như thế, ta biết giúp thế
nào? Họ đi xem phim, mơ những hạnh phúc hư ảo, đi từ thất vọng này đến
thất vọng khác. Tôi đoán là Gladys đi làm nhà hàng cũng không ưng ý, nên
mới trở lại đi ở. Cô có biết nó vào làm ở nhà ta được bao lâu?
Pat lắc đầu:
- Tôi không biết. Hình như mới được một, hai tháng...
Im lặng một lát, cô nói tiếp:
- Tại sao nó bị giết, tôi thật không hiểu. Hay là nó đã biết thóp được điều
gì?
Cô Marple nói:
- Điều tôi băn khoăn, là cái mắc áo!
- Mắc áo?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.