MỘT NGÀY CỦA IVAN DENISOVICH - Trang 38

khớ đây. Xuất ăn của anh em trong đội năm ngày tới phụ thuộc cả vào

việc này.

Mặt đội trưởng chằng chịt vết rỗ hoa, hậu quả của bệnh đậu mùa. Hắn

đứng trực diện với hướng gió, vậy mà cấm thấy nhăn nhó, da mặt hắn cứng
như vỏ cây sồi.

Các phạm đứng túm tụm, đập hai tay vào nhau, dậm dậm chân trên

tuyết cho ấm người. Gió ác nghiệt - như thể cả bốn phương tám hướng đều
có thần gió thổi tới. Người ta vẫn chưa cho tù vào bên trong. Để nâng cao
cảnh giác, phải làm tình làm tội họ tới số.

Cuối cùng thì viên sĩ quan phụ trách cùng với tay cán bộ kiểm tra cũng

bước ra khỏi trạm gác, họ đứng mỗi người một bên và mở cổng.

- Tập họp theo nhóm năm người! một! hai!

Đoàn tù bước như đi diễu hành, có điều chân bước không được đều

lắm. Một khi vào được bên trong công trường rồi, thì chẳng cần phải bảo,
ai nấy đều biết việc của mình.

Qua khỏi trạm gác một chút là đến văn phòng. Tay giám công đang

đứng cạnh đó, cất tiếng gọi các đội trưởng tới. Mà cũng chẳng cần phải gọi,
tự họ phải chạy đến hắn. Cả Der - một trong mấy thằng quản công lấy từ
đám tù nhân lên - cũng chạy đến. Đó là một thẳng đại khốn nạn, cùng bạn
tù với nhau mà nó đối xử với anh em còn tệ hơn chó.

Tám giờ năm phút (cái máy hơi nước dùng để phát điện vừa mới huýt

lên một tiếng), các sếp cuống cả lên, sợ tù nhân lãng phí thời gian, lại rúc
vào lều tạm nào đó để sưởi. Nhưng tù nhân có cả một ngày dài, họ có đủ
thời giờ làm mọi việc. Vừa mới tới chỗ làm, lập tức họ cúi xuống nhặt
nhạnh các mẩu gỗ, que củi, tất cả những gì dùng được cho cái lò sưởi ở trại
nhà.

Turin ra lệnh cho tay phụ tá Pavlo đi theo mình lên văn phòng. Sezar

cũng được gọi theo. Sezar giàu có, tháng hai lần nhận được đồ tiếp tế. Hắn
đút cho tất cả những ai cần phải đút lót, nên được phân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.