MỘT NGÀY CỦA IVAN DENISOVICH - Trang 98

Kẻ được sưởi ấm hiểu sao được người đang chết rét. Một câu hỏi đãi

bôi - công việc thế nào?

- Thế nào á? - Trung tá nhún vai. - Thì đấy, tôi làm sụm cả lưng, đến

đứng thẳng lên còn khó đây

này.

Nói thế, song ý ông muốn bảo: mày cũng phải đoán ra là bố mày đang

thèm thuốc mà cho bố mày một điếu chứ.

Sezar biếu ông một điếu. Trong đội chỉ ông trung tá là người mà Sezar

muốn kết thân, còn thì chả có người nào để hắn có thể dốc bầu tâm sự.

- Đội 32 thiếu một người! Đội 32! - Tất cả ầm ầm lên.

Đội phó đội 32 cùng một thanh niên nữa phóng tới xưởng sửa chữa ô

tô để tìm. Còn trong các hàng tù những câu hỏi vang lên: ai thế nhỉ? Xẩy ra
chuyện gì vậy? Và rồi đến tai Sukhov: thiếu mất một thằng cha người
Mondavi nhỏ con, đen đúa. Thằng Mondavi nào nhỉ? Chẳng lẽ là cái thằng
mà người ta bảo là gián điệp cho bọn Rumani, gián điệp thật?

Gián điệp thì đội nào chả có năm sáu mống, song toàn gián điệp đểu.

Hồ sơ thì ghi là gián điệp, nhưng trên thực tế đó chỉ là những tù binh bình
thường. Sukhov cũng thuộc loại gián điệp này. Nhưng tên Mondavi nghe
nói gián điệp thật.

Viên trường toán nhìn vào bảng danh sách, mặt xám xịt. Nếu một tên

gián điệp mà trốn thoát, thì hắn

- trưởng toán, sẽ ra sao đây?

Còn đám đông và cả Sukhov thì nổi điên lên. Nó là cái thá gì cơ chứ,

đồ chó đẻ, quân sâu bọ, đồ mạt hạng, nó rúc vào cái mả mẹ nào để cho các
bố nó phải chờ thế này? Trời tối rồi, trăng lên rồi, sao

mọc rồi, còn thằng chó này vẫn không có mặt. Mẹ nó chứ, chắc nó

thấy làm chưa đã? Ngày làm việc quá ngắn, có mỗi mười một tiếng đồng
hồ, từ lúc nhá nhem sáng tới lúc xâm xẩm tối? Cứ đợi đấy, ông toà án ông
ấy lại bồi thêm một hạn nữa để được làm khổ sai cho sướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.