MỘT NGÀY LÀ MƯỜI NĂM - Trang 105

- Mẹ, anh ra trước đi!
Ngồi ngoài sạp bà mẹ nói với Nhị Nguyễn là buổi trưa hôm ấy mẹ cũng đến
nhà nai koong Nõn đã biết mặt mấy anh Bộ đội Chính phủ Cầu rồi, còn
Xão Xọi hôm ấy đi thăm người họ hàng bên Phay Phia, khi về nghe mẹ kể
mới biết chuyện.
Rồi bà mẹ nhìn Nhị Nguyễn nhỏ nhẹ hỏi:
- Mẹ hỏi thật, con đã có vợ ở Việt Nam chưa?
Giây lát suy nghĩ ông trả lời:
- Chưa. Nhưng…
Không để ông nói hết câu bà mẹ đã nói ngay:
- Vậy là được rồi!
- Kỷ luật quân tình nguyện không cho phép!
- Mẹ sẽ gặp chỉ huy của con nói cho - Bà mẹ lại ngắt lời.
- Không được đâu mẹ - ông Nhị Nguyễn bật ra một câu để chống chế - Con
đã có vợ chưa cưới bên nước rồi.
Bà mẹ hơi nhau cặp lông mày vẫn giọng quả quyết.
- Chưa cưới coi như chưa có vợ. Tục lệ người Nha Hởn con trai vào buồng
con gái thì là chồng rồi đấy!
- Mẹ ơi! - Bỗng Xão Xọi mở tung cửa liếp, đến bên mẹ nói - Sao mẹ cứ bắt
ép anh ấy thế? Anh ấy có vợ chưa cưới rồi mà!
Ông Nhị Nguyễn cảm thấy bối rối, như có lỗi với người vừa cứu mình
chẳng biết nên nói thế nào. Bà mẹ khẽ thở dài lát sau nhìn Nhị Nguyễn bảo:
- Mẹ không ép con đâu!
- Con rất biết ơn mẹ và Xão Xọi. Con đang làm nhiệm vụ , không thể…
- Thế thì khi xong nhiệm vụ - Bà mẹ lại ngắt lời - đừng quên con gái mẹ
nhé! Vậy là con đã quen biết nhà mẹ rồi, nhớ đến thăm mẹ và Xão Xọi luôn
đấy!
Ông Nhị Nguyễn hỏi:
- Bố con đi đâu?
Bà mẹ im lặng hồi lâu nói:
- Ông ấy theo Ít Xa La của Xỉ Thôn Com Ma Đăm đánh vào thị trấn Pạc
Xoong bị Tây bắn chết rồi, năm ngoài. Xão Xọi và mẹ vừa về Pạc Xoong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.