MỘT NGÀY YÊU NHAU - Trang 19

- Phấn cũng thế, vì vậy mới hợp với tôi.
Chị Phấn ngồi phía sau, hình như cũng nghe thấy câu đó, nên bước ra:
- Ừ đó, rồi có sao không?

Chúng tôi cười lớn, không khí vui nhộn tràn ngập khắp phòng, cuộc vui
làm chúng tôi quên bẵng cả lời khuyên của mẹ.

Với không khí cởi mở đó, chúng tôi bạo dạn hơn. Ô mai, đậu phụng… lần
lượt chui cả vào miệng. Anh Cương thỉnh thoảng pha trò, làm chúng tôi
cười lăn quên cả việc về nhà.

Chị Phấn cũng tham dự cuộc vui, chị mang thau rau ra trước mặt. Vừa làm
việc chị vừa hỏi han chúng tôi về việc học. Thỉnh thoảng, anh Cương chêm
những câu nói đùa vào, lúc bảo mắt chị Phấn như mắt mèo, khi lại ví von
giọng của chị như tiếng còi xe hoả.

Bữa cơm rồi cũng xong. Chúng tôi bắt đầu dùng cơm, tuy không có những
cao lương mỹ vị nhưng thật ngon miệng.

Cơm xong, anh Cương đề nghị đưa chúng tôi đi phố, chị Phân cũng có mặt.
Con đường sau cơn mưa thật đẹp. Khi đi ngang qua một cửa tiệm sách, anh
Cương chỉ vào đó nói:
- Mấy người có biết ở đây là đâu không?
Tôi nhìn vào. Đây là nhà chuyên buôn sách ngoại ngữ. Hàng chữ vàng
“Thư Quán Phương Đông” treo trên cao.
- Quán sách?
Nhưng anh Cương lắc đầu:
- Không phải, đây là nơi tôi quen với Phấn.
Tôi liếc nhanh về phía chị Phấn, bắt gặp nụ cười thật tươi trên môi chị!
- Thuở xưa mỗi ngày tôi đều có mặt ở đây.
Tôi hỏi:
- Đến xem sách à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.