MỘT NGÀY YÊU NHAU - Trang 23

Trương Quân Thu và Khương Xảo Hương là ba tài tử nổi danh nhất mỗi
khi đoàn hát trình diễn là gần như không còn một chỗ trống. Mẹ chọn được
mấy chỗ tốt gần sân khấu, mới cả chị Cương cùng đi, nên tôi được dịp
ngắm chị lần thứ nhì.

Chị trang điểm thật nhẹ, vì ngồi cạnh tôi nên tôi có thể nhìn thấy rõ từng
cảm xúc trên mặt chị.

Mấy đứa tôi ít khi được xem hát nhất là loại hát bội thế này. Nên với các
tình tiết diễn ra trên sân khấu, chúng tôi chẳng hiểu gì cả, chỉ đón nhận như
những chuyện múa rối ở đầu phố. Chỉ có mẹ và chị Cương là say mê.
Thằng em tôi là đứa kém nhẫn nại nhất, nó hết quay sang bên này lại quay
sang bên kia. Giữa lúc đó may thay anh Cương đến.

Sau tới hỏi han mẹ và vợ, anh định ngồi xuống chiếc ghế dành cho tôi thì
chị Cương quay lại nhăn mặt:
- Anh làm ơn đưa cậu em ra ngoài mua cái gì ăn đi để nó ở đây chẳng ai
xem được gì cả.
Anh Cương lại đứng dậy, anh có vẻ buồn, vỗ nhẹ lên vai cậu em tôi, hỏi:
- Đẹp không?
- Cậu em tôi mừng rỡ đứng bật dậy đứa em gái, tôi cũng đòi theo. Anh
Cương quay sang tôi:
- Còn em, cùng đi không?

Tôi nhìn sang mẹ do dự. Bởi vì tôi không hiểu sự hùa theo của mình có
phải là một hành động vô lễ không. Giữa lúc đó chị Cương quay sang cau
mày:
- Người ta đang xem tới đoạn hay thế này mà sao anh cứ làm ồn thế!
Thấy thái độ bực mình của chị, tôi lắc đầu dứt khoát với anh Cương.
Còn lại ba người, tôi mới thấy nuối tiếc về quyết định của mình. Đưa mắt
nhìn lên sân khấu, chợt tôi nghe tiếng thở dài của chị Cương:
- Thật chán quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.